Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cô ta cầm được tận sáu mươi vạn đấy, bố và em trai còn chẳng ăn được cơm vậy mà lại không quan tâm!" 

Bên tổ tiêu thụ số một có hai cô gái nhỏ giọng bàn luận. 

Lê Văn Vân bỗng nhìn về phía bọn họ, thản nhiên nói: "Không biết gì cả thì đừng có nói bừa, không biết nói chuyện thì ngậm cái miệng lại, chẳng ai nói các người cầm đâu!" 

"Lê Văn Vân, anh nói thể là không đúng rồi." Lúc này, Hầu Bảo Khôn đứng dậy nói: "Tôi biết anh có hứng thú với Lâm Nhã, mổi làm ăn này với nhà họ Vương cũng là anh mang tới. Nhưng những gì chúng tôi nói cũng là sự thật mà. Vừa rồi bố Lâm Nhã đều nói hết cả rồi!" 

Thần sắc Lâm Nhã khó coi: "Ông ta nói gì?" 

"Là những gì như bọn họ vừa nói. Ông ta nuôi nấng cô khôn lớn, kết quả sau khi cô đeo bám được một người giàu có thì không thèm để ý tới ông ta nữa, chế ông ta là một ông bố nghèo..." 

"Haiz, phụ nữ có bộ dạng xinh đẹp quả là có ưu thế!" 

III 

Lại là một tràng nghị luận vang vọng bên tai bọn họ. 

Lâm Nhã ấm ức không chịu được. Cô ấy cắn môi, trong lòng lo lắng khôn nguôi. 

Nếu tác phong của cô ấy thật sự kém, mối quan hệ cùng với các đồng nghiệp trở nên tồi tệ thì công ty có thể xem xét rất nhiều yếu tố mà đuổi việc cô ấy! 

Lê Văn Vân cũng hoang mang toàn tập. Anh không ngờ bố của Lâm Nhã thế mà lại là một người như vậy. Đây quả thực chính là người không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch. 

"Họp đi, họp đi!" Lúc này, một nữ quản lý mới đến bước ra khỏi văn phòng, sau đó vỗ nhẹ tay, nói: "Lâm Nhã, cô đến văn phòng trước, những người khác toàn bộ đến đây!" 

Lâm Nhã cắn chặt răng, sau đó nhìn về phía Lê Văn Vân. 

Lê Văn Vân nhẹ giọng nói: "Đi qua đi, có tổng giám đốc Bành ở đó, bố cô không dám làm gì đâu. Nhiệm vụ báo cáo hôm nay giao cho tôi là được." 

Đúng vậy, bọn họ đang khai thông với bên Vương Giai Kỳ, mỗi ngày đều phải báo cáo tiến độ với công ty. Trước đó đều là do Lâm Nhã làm, họ phải cung cấp cho các công ty ở đây mỗi ngày, thậm chí Lê Văn Vân cũng không đến công ty quẹt thẻ làm gì! 

Kết quả không dễ dàng gì mới trở lại một chuyến, lại gặp chuyện như vậy. 

Đợi cho Lâm Nhã rời đi, Hầu Bảo Khôn bỗng nhiên mở miệng nói: "Quản lý Phó." 

Quản lý mới tới tên là Phó Vân San. 

Phó Vân San nhìn về phía anh ta mà hỏi: "Có gì cần phải báo cáo không? Không có gì bảo cáo thì nghe báo cáo công việc về dự án này của Lê Văn Vân trước đã!" 

Mối hợp tác với nhà họ Vương là ưu tiên hàng đầu của toàn bộ tập đoàn Trí Đạt bây giờ. 

Sau khi cô ta nghe xong cũng phải chỉnh sửa lại, xong xuôi rồi trình lên cho các lãnh đạo cấp cao xem. 

"Tôi cảm thấy về phương diện nhân viên của công ty thì vẫn phải xem xét vấn đề phẩm cách của người đó một chút." Hầu Bảo Khôn nói: "Nếu chuyện loại người không quá hiếu thuận như Lâm Nhã mà lên truyền thông, sau khi mọi chuyện lớn lên thì ảnh hưởng đối với công ty không tốt lắm đâu!" 

Lê Văn Vân nhướng mày, nhìn về phía Hầu Bảo Khôn. 

Tại thời điểm này, tổ trưởng của tổ tiêu thụ số một cũng nói: "Tôi cảm thấy Hầu Bảo Khôn nói có lý" 

Sau đó, tổ trưởng của các tổ tiêu thụ dường như đã thương lượng xong xuôi. Bọn họ đều đồng ý với cách nói của Hầu Bảo Khôn. 

"Có chuyện gì anh cứ nói thẳng là được." Phó Vân San nói. 

"Ý tôi là... tôi không muốn làm việc với đồng nghiệp như Lâm Nhã cho lắm. Tôi đề nghị công ty trực tiếp sa thải cô ta." Hầu Bảo Khôn thở ra một hơi, Có chút chột dạ nhìn thoáng qua Lê Văn Vân, sau đó mở miệng nói. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK