Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không đoán được ông già này đang giấu gì trong hồ lô. Nếu bảo họ có mục đích, muốn giải quyết anh, vậy ngay từ lúc anh đặt chân vào đây thì đã trở thành con cá nằm trong chậu, bọn họ hoàn toàn có thể tự do ra tay mới đúng. 

Nhưng kết quả thì sao, họ tình nguyện ngồi đây giằng co với anh lâu như vậy, hơn nữa giờ còn mời anh ngồi xuống nói mấy lời tầm xàm nữa. 

"Không vội!" Lý Đông Dã Híp mắt mỉm cười, nói: "Giao dịch là giao dịch, ân oán là ân oán, bây giờ, tôi muốn đặt thêm một điều kiện!" 

Vẻ mặt Lê Văn Vân thoáng thay đổi, anh híp mắt nhìn sáu người đối diện, khoé miệng cong thành nụ cười mỉm: "Vậy ông nói thử tôi nghe xem, ông muốn thêm điều kiện gì!" 

"Rất đơn giản." Lý Đông Dã nói: "Còn nhớ những lời tôi nói với cậu lần trước không? Mặt mũi nhà họ Lý bọn tôi không dễ đánh như vậy. Đạo Nhiên bị cậu tát một cái, món nợ này vẫn phải tính toán sòng phẳng mới được. Nếu cậu 

muốn có được ba mảnh xương này, ngoại trừ ký bản hợp đồng mà hai bên đã giao kèo từ trước, cậu còn phải quỳ xuống xin lỗi, để Đạo Nhiên tát ba cái vào miệng...” 

"Ông cảm thấy có khả năng này không?" Lê Văn Vân Hỏi ngược lại. 

"Cậu không còn lựa chọn khác." Lý Đông Dã bình tĩnh đáp. 

Lê Văn Vân lập tức hiểu ra. 

Giờ anh mới biết, nguyên nhân Lý Đông Dã dám ra tay với anh chính là vì ông ta cảm thấy... Bản thân đã cầm chắc chiến thắng, nên trước khi ra tay, định bụng phải sỉ nhục mình một phen cho hả giận! 

Trong lúc hai bên đang nói, cánh cửa phía sau bị đẩy ra, có người bước vào, gã chẳng hề cố kỵ gì mà tiến thẳng tới trước mặt Lý Đông Dã, báo cáo: "Đã điều tra xong, anh ta quả thật tới đây một mình, không phát hiện bất kỳ kẻ nào ẩn núp xung quanh hết!" 

Nghe đàn em nói vậy, vẻ tươi cười trên gương mặt già nua của Lý Đông Dã càng thêm xán lạn. 

Đồng thời, những người ngồi đối diện anh cũng mỉm cười đắc chí. 

Hoá ra họ ở đây đánh thái cực với Lê Văn Vân cả nửa ngày trời chỉ vì kéo dài thời gian cho những người khác tản ra thăm dò, xem rốt cuộc quanh đây có người chi viện cho anh hay không! 

"Quả nhiên tuổi trẻ ngông cuồng, biết rõ là Hồng Môn Yến, còn dám một thân 

một mình tới." Lý Đông Dã thở dài một hơi nói: "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nhà họ Lý tôi đây, ba phần Yên Kinh nằm ở trong tay, vậy mà bị một thằng oắt con xem thường." 

Lý Đạo Nhiên nghiến răng nói: "Bố, đừng nhiều lời với cậu ta nữa, nếu đã không có ai chi viện, vậy chúng ta trực tiếp động thủ đi!" 

Lý Đông Dã vẫn bình tĩnh mỉm cười nói: "Không vội." 

Lê Văn Vân liếm môi, nói: "Thế nên, hôm nay ông mời tôi tới đây không phải để giao dịch, mà nói trắng ra chính là muốn tôi tự đâm đầu vào đường chết. Nếu tôi chết rồi, đương nhiên sẽ chẳng còn ai che chở cho Trần Mỹ Huyên, vậy là các ông có thể đường đường chính chính uy hiếp bà ấy, ép bà ấy giao cổ phần công ty cho các ông. Đúng là kế hay!" 

Ông ta trưng ra vẻ mặt nắm chắc phần thắng, ung dung nhìn Lê Văn Vân, nói: "Lê Văn Vân, cậu có biết khả năng hấp thu được xương rồng hiếm thấy cỡ nào không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK