Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này phía trên võ đài đã bắt đầu đánh nhau, người của Lý Tương Vũ giống như xe ủi đất, đi tới đâu thì mọi người đều rút lui tới đó. Sự kết hợp của họ quá ác liệt, đứng thứ chín trong Địa Bảng và hơn mười cao thủ đỉnh cấp nên không ai muốn đối đầu với họ.

 

Đám người Evan đang phòng thủ nơi họ đứng, mười mấy người phòng thủ rất kiên cố.

 

Các nhóm nhỏ khác đang chém giết lẫn nhau, cảnh tàn sát khốc liệt, chân khí tứ phía.

 

Lê Văn Vân một mình đứng gần rìa võ đài, vẻ mặt sững sờ, anh không ngờ rằng bản thân chỉ có một mình mà lại không có ai muốn đến đánh anh.

 

“Đây… là tình huống gì chứ.” Lê Văn Vân đứng ở nơi đó, ngạc nhiên nói.

 

Tuy nhiên anh cũng chưa có chân khí nên cũng lười chủ động đi tìm người, trò chơi này sắp kết thúc, cuối cùng anh phải ngã xuống mới được. Điều này có nghĩa là sớm hay muộn cũng sẽ có người ra tay với anh.

 

Trên võ đài, tiếng kêu la thảm thiết, tiếng gào thét giận dữ vang vọng, số người ở đây ngày một giảm bớt.

 

Trái tim của đám người Phạm Nhược Tuyết như thắt lại, họ biết tình hình mới của Lê Văn Vân, chỉ cần một người bắt đầu tấn công Lê Văn Vân thì tính mạng của anh có thể sẽ gặp nguy hiểm.

 

Thời gian cứ thế trôi qua lúc nào không biết, chẳng mấy chốc đã nửa giờ trôi qua, trên võ đài càng ngày càng ít người ở lại.

 

Lê Văn Vân nhìn lướt qua, chỉ còn khoảng năm sáu nhóm.

 

Nhóm của Lý Tương Vũ vẫn là những người được chú ý nhất, cho tới giờ họ vẫn chưa bị hề hấn gì.

 

Ở một bên khác, xung quanh Evan có cả chục xác chết nằm la liệt. Elimmy đang đứng đó, cô ấy nhìn Lê Văn Vân ở đằng xa, sửng sốt nói: “Anh ta... vẫn còn sống!”

 

“Hả?” Evan nhìn sang, thấy Lê Văn Vân vẫn còn đứng đó thì cười gằn: “Tôi sẽ đi xử lý anh ta.”

 

“Evan!” Đúng lúc này, một giọng nói dung tục vang lên.

 

Evan quay đầu lại, thấy Lý Tương Vũ cách đó không xa đang chậm rãi hướng về phía mình. Lý Tương Vũ cầm trên tay hai con dao găm, anh ta nhìn Evan cười nửa miệng nói: “Sớm muộn gì cũng đánh, hay là chúng ta luyện tập luôn nào.”

 

Sắc mặt của Evan trầm xuống, không nghi ngờ gì nữa, theo ý kiến của anh ta thì Lý Tương Vũ chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của anh ta ở nhóm C. Anh ta nhìn Lý Tương Vũ không chớp mắt rồi nói: “Sớm hay muộn gì cũng đánh, có điều không phải bây giờ, tôi đi giải quyết một người trước đã.”. đam mỹ hài

 

Nói xong, anh ta rời khỏi đội, sau đó... từng bước từng bước tiến về phía Lê Văn Vân!

 

“Không hay rồi.”

 

Phía trên khán đài, năm người Phạm Nhược Tuyết đứng bật dậy, đương nhiên bọn họ nhận ra Evan, nhưng không ngờ Evan lại đi thẳng về phía Lê Văn Vân.

 

“Anh ta đã nhận ra Lê Văn Vân rồi à?”

 

Sắc mặt của Lý Thu trầm xuống, anh ta che khẩu súng bắn tỉa của mình bằng một tấm vải, rồi từ từ giơ nó lên ngay trong khán đài.

 

Đúng lúc này, một bàn tay già nua xuất hiện đè miếng vải của anh ta xuống.

 

Lý Thu nhìn lên và choáng váng.

 

Anh ta nhận ra là ông thầy tướng số và Triệu Chỉ Nhu sống đối diện kia đã ngồi phía sau mình lúc nào không hay.

 

“Ông định làm gì vậy?” Lý Thu nhíu mày.

 

“Đừng hòng ra tay ở đây!” Lão già lừa đảo kia cười nói: “Trên đó có mấy lão đại, nếu cậu ra tay ở đây thì không chỉ có năm người các cậu mà ngay cả tên nhóc đang ở trên võ đài kia sẽ bị giết sạch.”

 

Trương Vãn Hà sững sờ nói: “Ông biết anh ấy à?”

 

“Ha ha, cả năm người các cô cậu đều không có ở nhà mà cứ luôn dán mắt vào người kia, tôi dùng mông để nghĩ cũng biết cậu ta là ai.” Lão già lừa đảo bĩu môi nói.

 

Cố Bạch sửng sốt nói: “Không phải, hai người đã chạy theo đuôi chúng tôi từ khi nào vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK