Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nói thế nào nhỉ.” Vương Giai Kỳ hơi đỏ mặt nói: “Nhân phẩm của anh ta rất thối nát, thối nát đến mức có tiếng ở Yên Kinh luôn, nhưng vì anh ta không hòa hợp với anh trai tôi nên chúng tôi không chơi cùng nhau.” 

“Chẳng trách ông cụ Long không muốn để Long Nhã Lâm ở bên anh ta” Lê Văn Vân cười 

nói. 

“Dù anh ta không có nhân phẩm thối nát tôi cũng không thích anh ta.” Long Nhã Lâm hừ lạnh một tiếng: “Tôi không thích đàn ông yếu kém hơn tôi.” 

Vương Gia Kỳ vui vẻ nói: “Nói vậy có nghĩa là vì Lê Văn Vân lợi hại hơn chị nên chị mới mời anh ấy đi ăn hả.” 

Long Nhã Lâm, vội vàng chóng giải thích: “Em đừng có nói nhảm!” 

Trong lúc bọn họ trò chuyện, điện thoại của Lê Văn Vân rung lên vài cái, anh cầm lên liếc nhìn màn hình, là tin nhắn của Phạm Nhược Tuyết 

“Đúng là bọn họ định ra tay rồi, anh cẩn thận một chút, bảo vệ sự an toàn của Vương Gia Kỳ.” 

Lê Văn Vân im lặng cất điện thoại, khóe miệng lộ ra một nụ cười. 

Thực ra, anh không thực sự thích cảm giác làm vệ sĩ cho người ta. 

Lý do là vì bị ràng buộc quá nhiều thứ. 

Trong lúc bọn họ nói chuyện thì thức ăn cũng bắt đầu được đưa lên. 

Lê Văn Vân ăn vài miếng, trong lòng đã hơi xao động. 

Không thể không nói, nhà hàng Tam Hợp này nổi tiếng cũng có nguyên do của nó. Hương vị của các món ăn ở đây đúng là rất tuyệt vời, thậm chí còn ngon hơn cả đồ ăn ở nhà hàng Vinh Hoa, mà còn rẻ hơn một chút. 

Tất nhiên là thị trường và phân khúc khách hàng mà hai nhà hàng này hướng tới không giống nhau, nhà hàng Tam Hợp ở Yên Kinh kinh doanh theo hướng bình dân hơn một chút. 

Quá trình ăn uống diễn ra khá yên bình. Ăn cơm xong, Long Nhã Lâm đi thanh toán, ba người cùng bước xuống lầu. 

Lê Văn Vân xoa mũi nói: “Để tôi lái xe cho” 

Long Nhã Lâm sửng sốt, tự hỏi không biết tại sao Lê Văn Vân lại đột nhiên muốn lái xe, nhưng cô ấy cũng không nghĩ nhiều mà đưa chìa khóa cho anh. 

Nhà hàng Tam Hợp nằm ở khu vực ngoại thành, cách trung tâm thành phố Yên Kinh khá xa. Lúc này, trên con đường từ nhà hàng Tam Hợp về Yên Kinh có một khu vực tương đối trống trải, ít người qua lại! 

Tất nhiên là vẫn có không ít xe lưu thông trên đường. 

Lúc này, tại ngã ba đường chính, đối diện với một con đường vắng vẻ, có một chiếc xe tải cực lớn đang đậu ở đó. 

Bên trong chiếc xe tải chất rất nhiều đồ nặng, Lâm Thiếu Hoa đang dặn dò một người đàn ông: “Lát nữa cậu lái xe, chặn chiếc xe kia để nó dừng lại, hiểu chưa?” 

“Vâng.” Người đó đáp. 

Lâm Thiếu Hoa thở ra một hơi, sau đó ông ta lại chạy về phía sau con đường, đi tới một chiếc ô tô đang đậu bên đường, trong xe có mấy người nước ngoài tóc vàng mắt xanh. Đó là đám người Flore Demps. 

Nhìn thấy Lâm Thiếu Hoa bước tới, Flore Demps cau mày nói: “Không cần phải dàn trận lớn như vậy. Bóng Tối, Hồng Nguyệt các người cộng thêm chúng tôi là có gần hai mươi cao thủ đỉnh cấp, chỉ là một Vương Gia Kỳ cỏn con, dàn trận hùng hậu như này.” 

“Bây giờ đang là ban ngày!” Lâm Thiếu Hoa thở phì phò nói: “Hơn nữa, không loại trừ khả năng đây là cái bẫy do Người Gác Đêm dựng lên.” 

“Không phải ông đã điều tra rồi sao? Ngoại trừ Long Nhã Lâm ra thì người đàn ông kia chỉ là một người bình thường." Flore Demps nói. 

“Chẳng phải đám Người Gác Đêm các người giỏi nhất là ẩn mình trong những người bình thường sao?” Lâm Thiếu Hoa hừ lạnh, nói: “Nếu người đó là Lữ Dương, chúng ta sẽ không thu được kết quả gì đâu.” 

“Với đội hình này thì cho dù Lữ Dương có ở đây thì anh ta cũng phải quỳ xuống chịu thua” Flore Demps nói: “Giản Hưng vẫn đang ngồi ở đằng sau”. 

Lâm Thiếu Hoa gật đầu nói: "Giản Hưng sẽ không ra tay, anh ta chỉ muốn nhìn chúng ta xử Vương Giai Kỳ thôi. Lần này mấu chốt là chúng ta có thể kéo anh ta và lão già nhà họ Vương vào hay không thôi.” 

Flore Demps gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi! Nhưng trước tiên phải nói rõ, nếu lần này là bẫy của Người Gác Đêm thì đến lúc xảy ra chuyện gì đó, chúng tôi sẽ không ra tay đâu.” 

Lúc nói đến đây, anh ta dường như chợt nhớ ra vấn đề gì đó, lại hỏi: “Vậy thì chúng ta phải làm sao với con nhóc nhà họ Long đây, Long Ưng Đài.” 

Nét mặt Lâm Thiếu Hoa hơi thay đổi, ông ta nói: “Cứ trói hết lại, nếu có thể kéo Long Ưng Đài vào cũng là chuyện có lợi đối với chúng ta” 

“Lát nữa cậu hãy tùy cơ ứng biến, tôi đi nói chuyện với Giản Hưng!” Lâm Thiếu Hoa thở ra một hơi, nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK