Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quá trình đăng ký diễn ra rất nhanh, đối phương chỉ hỏi tên, sau đó thì chụp một cái ảnh, sao cho tấm hình phù hợp với cái tên là được.

 

Ở cái Trường đấu thú này, có thể để lại một cái tên đã là may rồi, bởi vì có thể sẽ chết ngay khi bước vào Trường đấu thú.

 

“Vì số lượng người đăng ký tham gia quá lớn, vậy nên luật thi đấu lần này sẽ thay đổi, áp dụng thể loại hỗn chiến. Tổng cộng sẽ chia thành bốn nhóm, những người đăng ký tham gia sẽ được chia đều vào các nhóm. Mỗi nhóm có khoảng mấy chục hoặc thậm chí là hơn trăm người, sau đó sẽ chọn ra một người chiến thắng cuối cùng ở mỗi tổ. Cuối cùng, bốn người chiến thắng ở mỗi tổ sẽ lại quyết đấu một lần nữa để lựa ra người chiến thắng! Anh đang ở tổ C!” Người giúp đăng ký tham gia nói với Lê Văn Vân.

 

Lê Văn Vân khẽ gật đầu, ý nói không thành vấn đề.

 

“Người tiếp theo!” Sau khi thấy Lê Văn Vân gật đầu, cô gái xinh đẹp kia không tiếp tục để ý anh nữa, mà nhìn thẳng về phía người đứng sau lưng anh nói.

 

Sau khi rút lui, Cố Bạch trợn tròn mắt nói: “Hình thức đổi mới này rất thú vị nha.”

 

Dứt lời, anh ta lại nhìn Lê Văn Vân nói tiếp: “Đại ca, hay là anh chuồn đi! Con mẹ nó chứ, ban nãy tôi nhìn thấy có mấy tên thuộc hàng đỉnh cấp xuất hiện kìa.”

 

“Không thể được!” Lê Văn Vân nhìn anh ta cười cười, sau đó khẽ lắc đầu nói.

 

Vừa nói, họ vừa lái xe về nhà.

 

Khi vừa về tới cửa nhà, Lê Văn Vân đã ngẩn người. Anh phát hiện một chiếc xe thể thao đang đỗ trước cửa nhà, đó là chiếc xe mà Lâm Khả Hân hay đi ngày thường.

 

“Ây da, người đẹp lại tìm tới nhà nữa rồi.” Cố Bạch cười he he, chạy vọt vào trong nhà.

 

Lê Văn Vân bất lực đi vào theo, vừa mới bước chân vào nhà, đập vào mắt anh là hình ảnh hai người Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh đang ngồi trên ghế ở lầu một. Phạm Nhược Tuyết nhìn thoáng qua Lê Văn Vân, nhàn nhạt nói: “Người các cô muốn tìm về rồi kìa.”

 

Nhìn ánh mắt có phần lạnh băng của Phạm Nhược Tuyết, Lê Văn Vân ho khan một tiếng.

 

Khuôn mặt Chu Linh Linh và Lâm Khả Hân bỗng trở nên mờ mịt, vì Trương Vãn Hà đã hóa trang giúp Lê Văn Vân, nên hai người bọn họ mới nhìn không thể nhận ra anh ngay.

 

Bọn họ đánh giá một lượt quần áo trên người Lê Văn Vân, ngạc nhiên nói: “Anh là… Lê Văn Vân?”

 

“Ừ.” Lê Văn Vân ho khan một tiếng, sau đó lại nói tiếp: “Không phải hôm qua tôi chọc vào Phất Lai sao, nên giờ ra cửa không dám để phơi mặt, đành phải cải trang thành như vậy.”

 

Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh hừ lạnh, bọn họ còn lâu mới tin mấy lời nhảm nhí của Lê Văn Vân.

 

Lúc này, Chu Linh Linh đột nhiên đứng lên nhìn về phía Lê Văn Vân nói: “Tối nay anh không cần tới quán bar làm nữa.”

 

“Hả?” Lê Văn Vân hơi sửng sốt, anh nói: “Không được đâu, tôi phải đi kiếm tiền nuôi gia đình nữa.”

 

“Tôi cho anh hai nghìn Luca, anh đi ăn cơm với chúng tôi.” Chu Linh Linh nhìn Lê Văn Vân nói.

 

Lê Văn Vân cứng họng, anh nhíu mày nói: “Ăn cơm cái gì chứ!”

 

“Là một bữa tiệc, tóm lại là đi tới một nhà hàng tốt nhất khu vực phía Đông, không những thế anh còn lấy được tiền, anh chắc chắn sẽ không thiệt.” Chu Linh Linh nói.

 

Bữa tiệc?

 

Bữa tiệc mà họ tham gia chắc hẳn sẽ có sự xuất hiện của một số người có máu mặt ở khu vực phía đông này. Đến lúc đó, nói không chừng anh lại nghe được vài chuyện về khu vực phía đông, lại còn có thể kiếm thêm tiền, anh không có lý do gì để không đi.

 

Anh khẽ gật đầu nói: “Cũng được!”

 

Cố Bạch ho khan một tiếng, mở miệng hỏi: “Có cần một anh đẹp trai đi cùng không, tôi không cần tiền!”

 

Chu Linh Linh nhìn anh ta với nét mặt ghét bỏ, nói: “Không cần!”

 

Nói xong cô ta lại nhìn Lê Văn Vân nói tiếp: “Anh mau đi tẩy trang đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK