Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Lưu Giai hơi thay đổi, cô ấy cười khổ nhìn về phía Tần Tuyết Nhi nói: "Đây... quá nhiều rồi... Bảo hiểm..." 

"Tôi không có thời gian đi bảo hiểm. Sao vậy, Lưu Giai, cô lăn lộn trong làng 

giải trí nhiều năm như vậy, đã từng hot. Bây giờ đến hai trăm vạn cũng không lấy ra được ư?" Tần Tuyết Nhi hỏi 

Lê Văn Vân cau mày nói: "Quy trình như thế nào thì làm như thế ấy, xe của cô ta có bảo hiểm, loại tai nạn giao thông ngoài ý muốn này..." 

“Hình như không có liên quan gì đến anh!” Tần Tuyết Nhi nhàn nhạt nói: “Lê Văn Vân đúng không? Tôi vừa mới nhắc nhở anh rồi. Nhân tiện nói với anh một câu, tôi cũng tính là quen với công ty của anh. Gần đây, cũng đang bàn bạc về vấn đề làm người đại diện của tập đoàn Hãn Vũ. Đồng thời bên lĩnh vực điện ảnh cũng có nhiều quan hệ hợp tác. Một cái trợ lý tổng giám đốc như anh, tôi muốn sa thải anh thìhỉ là một câu nói mà thôi." 

“Như vậy à.” Lê Văn Vân cười nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, lần này là các người cố ý lái xe ở phía trước, sau đó phát hiện xe của Lưu Giai ở phía sau nên cố ý lái lúc nhanh lúc chậm làm hại cô ấy. Sau đó nhân lúc cô ấy nóng lòng muốn vượt, liền cố tình quay đầu?" 

“Đừng nói linh tinh!” Ánh mắt Tần Tuyết Nhi khẽ nhúc nhích! 

Lê Văn Vân cười nói: "Như vậy đi, tất cả mọi người đều nhường một bước. Lưu Giai còn phải nuôi một đứa trẻ cũng không dễ dàng gì. Cô bỏ qua trách nhiệm cho cô ấy đi." 

“Bỏ qua? Dựa vào đâu?" Tần Tuyết Nhi cười nhạt, khinh khỉnh nhìn Lê Văn Vân nói: "Nếu lúc đầu bức tranh đó là do anh chụp, có lẽ tôi có thể nhìn vào mặt mũi của anh mà bỏ qua. Dù gì thì hai trăm vạn đối với tôi mà nói cũng chỉ là một cái vẫy tay mà thôi. Lên sân khấu hát một hai bài là có thể kiếm được. Nhưng đáng tiếc, anh chỉ là một trợ lý nhỏ của tập đoàn Hãn Vũ mà thôi." 

Sau đó, cô ta nhìn Lưu Giai đang có sắc mặt không tốt cho lắm nói: "Chị Lưu Giai, hay là... chị quỳ xuống xin lỗi tôi... có lẽ, tôi có thể bỏ qua cho chị". 

Lưu Giai cau mày. 

Lê Văn Vân không biết giữa hai người có ân oán gì, nhưng dáng vẻ bạch liên hoa của Tần Tuyết Nhi ở trước mặt mọi người với dáng vẻ xấu xa ở phía sau lưng người ta khiến Lê Văn Vân thấy hơi phản cảm. 

Anh nhàn nhạt cất tiếng nói: "Quả nhiên là diễn viên. Kỹ thuật diễn kịch trước mặt mọi người thật sự không tồi. Tôi sao, cũng không có năng lực gì, nhưng để tập đoàn Hãn Vũ không hợp tác với cô, có lẽ là vẫn có thể làm được!" 

Tần Tuyết Nhi khinh thường nói: "Chỉ dựa vào một cái trợ lý chủ tịch như anh ư? Đúng là chuyện cười!" 

Lê Văn Vân cười nhẹ, lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Lôi Bân. 

Lúc này Tần Tuyết Nhi cũng lấy điện thoại ra, nhìn Lê Văn Vân nói: "Công việc của anh, mất rồi!" 

Gần như cùng một lúc. Cả hai người đều bấm số gọi. 

Ngay sau đó, Tần Tuyết Nhi tiếp điện thoại, cô ta dùng giọng điệu ỏn ẻn nói: "Giám đốc Lâm, ôi chao, Lê Văn Vân của công ty anh, chính là người mà tôi đã nhờ anh kiểm tra người trong công ty đó, trợ lý của chủ tịch Lôi. Anh ta nhắm vào tôi ở khắp nơi. Chúng ta còn phải hợp tác với nhau. Anh ta cứ nhắm vào tôi như thế, khiến tôi rất khó xử." 

“Vâng, anh sa thải anh ta đi!” Tần Tuyết Nhi nhìn Lê Văn Vân, cười lạnh nói: “Tôi có thể giảm một chút chi phí làm người đại diện!” 

“Được ạ, mọa moa!” Nói xong, cô ta cúp điện thoại, nhìn Lê Văn Vân đầy khiêu khích nói: “Anh xong đời rồi!” 

Bên cạnh, vẻ mặt của Lưu Giai cũng thay đổi theo, Lê Văn Vân đã cứu con của cô ấy, nếu vì chuyện này mà mất việc, cô ấy sẽ không thể yên lòng được. 

"Tôi quỳ..." 

Lê Văn Vân ngăn cô ấy lại, sau đó hỏi qua điện thoại: "Tại sao nhận điện thoại lâu vậy?" 

"Còn không phải là giải quyết chuyện của nhà họ Lê sao? Lê Vĩnh Sanh giống như cháu trai đến cầu xin tôi." Lôi Bân cười ha ha nói: "Làm sao vậy, có chuyện gì sao?" 

“Công ty đang bàn chuyện người đại diện với Tần Tuyết Nhi à?” Lê Văn Vân hỏi. 

"Quả thực có chuyện này, đại diện đồ trang sức của công ty chúng ta. Sau đó công ty gần đây đã đầu tư vào một bộ phim sản xuất lớn có dự định cho cô ta làm nữ chính. Cô ta rất nổi tiếng, có nhiều người hâm mộ, người cũng đẹp. Làm sao vậy? Cậu nhìn trúng cô ta sao? Hay là để tôi sắp xếp cho cậu, dùng chút quy tắc ngầm?” Lôi Bân nhăn nhở nói. 

Lê Văn Vân: ".. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK