Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng sau đó không ngừng tiến bộ, mới khiến cho cho cả tiểu đội ngoài Lý Thu ra thì tất cả đều trở thành đỉnh cấp. 

Mà hiện tại, trong thôn này, Lê Văn Vân vừa nhìn đã phát hiện, hầu như tất cả đều là đỉnh cấp trở lên, nhìn từ quy mô thôn trấn, bên trong này, ít nhất có đến vài ngàn người. 

"Rung động không?" Minh sùng nhìn Lê Văn Vân, trong giọng điệu mang theo một chút kiêu ngạo. 

Lê Văn Vân thở dài một hơi, gật đầu. 

"Tiếp theo đây thứ cậu tiếp xúc được sẽ là cơ mật tối cao của Người Gác Đêm." Minh sùng thản nhiên nói: "Tuy hiện tại cậu đã không còn là Người Gác Đêm, nhưng đối với Hoa hệ mà nói, lão già Trác Nhất Minh kia vẫn bằng lòng cho cậu tiếp xúc." 

Nói tới đây, anh ta thản nhiên nói: "Đây... Là vương bài lớn nhất của Người Gác Đêm Hoa hệ, cũng là con bài chưa lật của Người Gác Đêm Hoa hệ!" 

Nói tới đây, anh ta thở dài một hơi nói: "Chỉ là không biết đợi đến khi chiến tranh hoàn toàn bùng nổ rồi, người nơi này còn lại bao nhiêu." 

"Chúng ta vào đi thôi!" Minh Sùng nói. 

Lê Văn Vân cùng mấy người Phạm Nhược Tuyết đều có chút rung động, ngay lúc bọn họ muốn đi vào, bọn họ lại phát hiện ở cửa thôn trấn, có một bóng dáng đang đeo ba lô, chậm rãi đi dọc con đường ra bên ngoài! 

Dáng người nọ cao gầy, một đầu tóc ngắn, da thịt trắng như tuyết, cả khuôn mặt trông vô cùng bình đạm. 

Bỗng nhiên, cô ta ngẩng đầu thấy được đám người Lê Văn Vân, ngay sau đó trên mặt cô ta lộ ra vẻ mừng như điên nói: "Lê Văn Vân! Bác sĩ Phạm!" 

Sau đó chỉ trong khoảnh khắc, lúc ánh mắt cô ta rơi vào trên người Lý Thu, hốc mắt bỗng đỏ lên, kế đó khí thế trên người bùng nổ, tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt đám người Lê Văn Vân! Chuẩn xác mà nói, là đến trước mặt Lý Thu, cô ta ôm cổ Lý Thu, nước mắt ầng ậc nói: "Thu Thu! Thu Thu, anh cũng tới rồi, em rất nhớ mọi người!" 

"Siêu cấp!" 

Lúc này, Lê Văn Vân cùng Phạm Nhược Tuyết liếc nhau một cái! Trong mắt lộ ra vẻ chấn động. 

Đúng vậy, người tới đúng là Hoàng Thi Kỳ. 

Cô ta... Đã thành công đột phá đến siêu cấp! 

Điều này có ý nghĩa gì, nghĩa là trong cả đoàn thể tiểu đội của Lê Văn Vân, lúc này đã có đến hai siêu cấp, nếu bọn họ còn đang ở trong Người Gác Đêm mà nói, điều này có nghĩa là tiểu đội 11762 sẽ có hai siêu cấp. 

Đây tuyệt đối là chuyện có một không hai trong lịch sử của Người Gác Đêm. 

Đáng tiếc, hiện tại đám người Lê Văn Vân đã rời khỏi Người Gác Đêm. 

Minh Sùng đứng ở bên cạnh, cũng không quấy rầy Hoàng Thi Kỳ đang kích động, Lê Văn Vân cũng chỉ thở phào một hơi. 

Lúc Hoàng Thi Kỳ xuất hiện, cũng chứng tỏ Minh Sùng không lừa bọn họ, đám người Khương Vĩ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, điều này khiến cho tảng đá treo lơ lửng trong lòng Lê Văn Vân hoàn toàn được đặt xuống. 

Hoàng Thi Kỳ phải mất một lúc mới hòa hoãn lại cảm xúc, cô ta buông lỏng Lý Thu ra, sau đó lại nhìn về phía Lê Văn Vân, nghiêm mặt nói: "Báo cáo đội trưởng, không phụ kỳ vọng của đội trưởng, tiểu đội 11762, Người Gác Đêm Số Hai Hoàng Thị Kỳ, thành công đột phá đến siêu cấp, xin trở về đơn vị!" 

Nghe thế, sắc mặt Lê Văn Vẫn có chút phức tạp, anh thở dài một hơi nói: "Tôi... Đã không còn là Người Gác Đêm nữa." 

Hoàng Thi Kỳ nghe thế, sắc mặt đờ ra trong nháy mắt! Sau đó cô ta trầm giọng nói: "Đã xảy ra chuyện gì?" 

Lê Văn Vân kể lại đơn giản mọi chuyện cho cô ta nghe, sau khi nghe xong, sắc mặt Hoàng Thi Kỳ cực kỳ khó coi, cắn răng nói: "Vậy tôi cũng rời đi!" 

Đây là chuyện nằm trong dự đoán của Lê Văn Vân, Hoàng Thị Kỳ rất cảm xúc hóa, sau khi Đường Đường chết, cô ta vốn đã không thoải mái, vẫn không muốn trở lại Người Gác Đêm. 

Lần này Lê Văn Vân lại bị đuổi ra ngoài, cô ta càng không muốn về. 

"Đi thăm đám người Khương Vĩ trước đã." Lê Văn Vân nói. 

Lúc này Hoàng Thi Kỳ mới gật đầu nói: "Đi thôi, tôi dẫn mọi người đi, vừa rồi lúc tôi rời đi còn qua chào bọn họ, bọn họ đang ăn cơm tại căn tin."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK