Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Văn Vân vội vàng chạy tới, chặn đường Ngưu Chí Phong, nói: "Không phải các anh không có tiền, mà là không muốn trả. Ông chủ công ty chúng tôi nói rồi, nếu như chúng tôi không lấy lại được số tiền này, ông ta sẽ đuổi việc tôi và đồng nghiệp. Anh thanh toán số tiền đó cho chúng tôi đi." 

Ngưu Chí Phong thấy Lê Văn Vân chạy tới chặn đường mình thì mí mắt khẽ giật, nói: "Cậu nhóc, cậu nghe không hiểu lời con người sao? Tôi nói tôi không có tiền! Mau cút đi ngay cho tôi!" 

“Nếu anh không đưa tiền, tôi không thể nhường đường.” Lê Văn Vân nói. 

Ánh mắt Ngưu Chí Phong bỗng lạnh lại, sau đó anh ta nhìn Lâm Nhã ở bên cạnh, con người khẽ lay động nói: "Nếu muốn tôi trả lại số tiền này... cũng không phải là không thể, cậu để cô nhóc này uống cùng tôi một ly, đến tối ngủ cùng tôi một đêm thì chuyện đó không phải là không thể!" 

Sắc mặt Lâm Nhã đột nhiên thay đổi, cô ta không ngờ Ngưu Chí Phong lại trắng trợn như vậy. 

"Chuyện này không được." Lê Văn Vân cười híp mắt nói: "Nợ thì phải trả, đây là đạo lý hiển nhiên, hôm nay anh bắt buộc phải trả lại số tiền này." 

Ngưu Chí Phong nghe Lê Văn Vân nói vậy thì vô cùng tức giận, anh ta nhìn chằm chằm vào Lê Văn Vân, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười xảo quyệt, nói: "Cậu nhóc, chẳng lẽ cậu không biết những người đòi nợ trước đây của công ty cậu có kết cục thế nào sao? Cậu cũng muốn đến bệnh viện ở một thời gian à?" 

Anh ta vừa nói vừa vẫy tay. 

Khi anh ta vẫy tay, một số nhân viên phục vụ cách đó không xa vây đến xung quanh bọn họ. 

Khi Lâm Nhã nhìn thấy có người đến, sắc mặt cô ta tái mét, vội vàng chạy đến bên cạnh Lê Văn Vân, kéo góc áo của Lê Văn Vân. 

"Cậu nhóc, nhìn cô gái đẹp này, cộng thêm hôm nay tôi có khách quý, cho cậu thêm một cơ hội cuối cùng. Mau cút đi cho tôi." Ngưu Chí Phong nói. 

“Tôi không lấy được tiền thì sẽ không đi đâu cả.” Lê Văn Vân cũng mở miệng nói. 

Vẻ mặt của Ngưu Chí Phong lộ ra vẻ hung dữ, sau đó hét lên với người bên cạnh: "Kéo ra phía sau, đánh cho tên nhóc này một trận. Giữ người phụ nữ này lại cho tôi, lát nữa tôi sẽ xử lý sau!" 

Nói xong, anh ta nhìn Lâm Nhã, ánh mắt quét lên cơ thể của Lâm Nhã, liếm liếm môi. 

“Anh đang làm gì vậy?” Đúng lúc này, giọng nói của Hoàng Gia Gia vang lên bên cạnh anh ta: “Mau đến đây uống rượu đi. Sao anh lại trốn rượu vậy hả?” 

“Xử lý chút chuyện vặt vãnh.” Ngưu Chí Phong vội vàng quay người lại, nói với Hoàng Gia Gia. 

Bởi vì anh ta xoay người, đột nhiên đi ra khỏi vị trí của mình, ngay sau đó, Hoàng Gia Gia liền nhìn thấy Lê Văn Vân và Lâm Nhã đang đứng cùng nhau. 

Mí mắt của anh ta giật dữ dội, anh ta nhìn Lê Văn Vân nói: "Anh Vân, sao anh lại đến Yến Kinh?" 

Ngưu Chí Phong sững sờ một lúc, anh ta nhìn Lê Văn Vân, sau đó lại nhìn Hoàng Gia Gia, vô thức hỏi: "Cậu Hoàng, cậu biết cậu ta sao?" 

Sắc mặt Hoàng Gia Gia đột nhiên đen lại, anh ta liếc nhìn Ngưu Chí Phong nói: "Vừa nãy hình như tôi nghe nói anh muốn kéo người ra phía sau đánh một trận nhỉ?" 

Mí mắt Ngưu Chí Phong giật giật, còn chưa kịp phản ứng, Hoàng Gia Gia đã giơ tay tát vào mặt anh ta rồi mắng chửi: "Khốn kiếp, anh dám động vào anh Vân của tôi hả? Anh có còn muốn sống ở Yến Kinh nữa không hả!". 

Thấy anh ta đưa tay ra, vừa nhìn đã biết anh ta thường xuyên làm ra loại chuyện này. 

Anh chàng này đúng là một công tử bột. 

Ngưu Chí Phong ngơ ra rồi, Hoàng Gia Gia là người như thế nào chứ. Anh ta không thể hình dung ra được, một nhân viên sắp bị công ty Trí Đạt sa thải tại sao lại quen biết Hoàng Gia Gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK