Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, ở hàng đầu tiên đang có mấy thanh niên đeo kính mát đang ngồi. Bọn họ bắt chéo hai chân, thời điểm nhìn thấy bọn họ, trên mặt rất nhiều người đều hiện vẻ kiêng kỵ. 

Mấy người này chính là Phương Quân, Liễu Bạch, Trương Dục, cùng với... Lê Hoán! 

Không nói đến Trương Dục, ba người khác là Phương Quân, Liễu Bạch cùng với Lê Hoán đều là phú nhị đại cao cấp nhất Lâm Hải. 

Bọn họ ngồi ở hàng ghế đầu tiên, cũng không có ai dám trêu chọc bọn họ. 

Phương Quân nhìn thấy Lê Hoán đeo găng tay, cười hì hì nói: "Chậc chậc, Lê Hoán này, không phải tôi nói cậu chứ, vậy mà lại bị một người mới ra tù, bị nhà họ Lê các người đuổi cổ biến thành như vậy, mấu chốt là bây giờ tên kia vẫn còn tốt đẹp hoàn hảo, nói ra thì ngay cả tôi cũng đều cảm thấy mất mặt." 

Lê Hoán hừ lạnh một tiếng, hai chân bắt chéo ngồi ở đó bĩu môi nói: "Chẳng phải hôm nay Trương Dục đã nói rồi sao? Chuyện cậu và Liễu Bạch ở nhà hàng Vinh Hoa tôi đều đã nghe hết rồi. Muốn đuổi người ta đi, kết quả lại khiến chính mình bị đuổi, bị Tần Trung Lưu đánh văng ra ngoài." 

Phương Quân trừng mắt nhìn Trương Dục một cái, sau đó cười lạnh nói: "Cái thằng khốn đó, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến anh ta biết hậu quả khi đắc tội tôi là gì!" 

Nói xong, anh ta nhìn về phía Lê Hoán hỏi: "Thế nào? Có muốn hợp tác trừng trị tên Lê Văn Vân đó không?" 

"Trừng trị thế nào?" Lê Hoán bình tĩnh hỏi. 

"Rất đơn giản, tôi đưa người, anh đưa tiền." Phương Quân nói: "Hình như tên Lê Văn Vân này từ nhỏ đã có khí lực rất lớn. Nếu đánh nhau thật, tôi có quen mấy người luyện võ, thủ đoạn cũng khá nhiều, tôi dẫn người trừng trị anh ta, sau đó anh trả tiền, trả bao nhiêu đều do anh phụ trách, thế nào?" 

"Không thành vấn đề!" Lê Hoán bình tĩnh nói. 

Ở bên cạnh, Liễu Bạch luôn mang bộ dạng lạnh lùng cao ngạo không hề tiếp lời, chỉ ngồi ở đó mở miệng nói: "Đấu giá sắp bắt đầu." 

Ở phía sau, tại chỗ ngồi của Lê Văn Vân. Bên cạnh anh, Đặng Hân Hân hàng phấn nói: "Lần đấu giá này, người ta nói sẽ có rất nhiều đồ vật có giá trị rất cao. Tôi nghĩ chắc là mình không mua nổi, chỉ tới xem một chút mà thôi." 

Lê Văn Vân gật đầu. 

Mặc dù anh có hiểu biết chút ít đối với đồ cổ nhưng cũng không phải đam mê, đây chỉ là một trong những thứ mà Người Gác Đêm bắt buộc phải học. 

Sau lưng, Hà Mậu Tuấn vừa cười vừa nói: "Không sao cả, em thích cái gì thì cứ trực tiếp nói với anh, anh mua cho em là được." 

Đặng Hân Hân nhíu này, không phản ứng đối với anh ta! 

Hà Mậu Tuấn hừ lạnh, sau đó vỗ vỗ bả vai Lê Văn Vân nói: "Thằng nhóc, đứng lên đi, đổi chỗ với tôi!" 

Lê Văn Vân nhìn anh ta một cái, sau đó mỉm cười với anh ta rồi quay người nhìn sang, một chút ý tứ muốn động cũng không có. 

Hà Mậu Tuấn nghiến răng nghiến lợi cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm thủ: "Chờ hội đấu giá kết thúc, tôi sẽ khiến anh ta đẹp mặt" 

Trong lúc nói chuyện, trên sân khấu dựng ở phía trước có một ngọn đèn chậm rãi di động. Dưới ánh đèn, một cô gái trang điểm xinh đẹp dần dần từ trên sân khấu đi tới phía trước. 

"Ơ, người phụ nữ này trông rất quen mắt, hình như tôi đã gặp ở nơi nào đó rồi." Lê Văn Vân sờ mũi nói. 

"Anh không biết cô ấy sao?" Đặng Hân Hân ngạc nhiên, nhỏ giọng nói: "Cô ấy là người dẫn chương trình hót nhất hiện nay, Tần Tuyết Nhi đấy, có thể nói là hiện tại cô ấy đang ở đỉnh vinh quang cao nhất." 

"Minh tinh à?" Lê Văn Vân sờ mũi. 

Thực ra thì đối với phương diện này, anh không quan tâm cho lắm! 

Lúc này, Tần Tuyết Nhi đi tới phía trước, trên mặt cô ta để lộ một nụ cười mê hoặc, sau đó giơ microphone lên nói: "Hoan nghênh các vị, những nhân vật nổi tiếng ở thành phố Lâm Hải tới tham gia hội đấu giá lần này. Tiếp theo đây, chúng ta sẽ trực tiếp bắt đầu đấu giá!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK