Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, một luồng khí thế kinh khủng không kém phát ra từ trên người Giản Hưng. Khi anh ta nhìn thấy Lê Văn Vân từ trên trời rơi xuống thì nhếch miệng cười: “Thiên phú không tồi, nhưng giữa các siêu cấp cũng có khoảng cách, cậu vẫn còn trẻ lắm”. 

Đồng thời anh ta cũng nâng thanh đao trong tay lên, cũng bắt đầu khởi động chân khí và va chạm kịch liệt với thanh đao Vô Danh trong tay Lê Văn Vân. 

m thanh va chạm vang lên, đây là một cuộc va chạm của siêu cấp với nhau mà trước đây hầu như không có ai ở đây đã từng nhìn thấy. Lúc này, một làn sóng bùng lên, tất cả mọi người, bao gồm cả Hoàng Thị Kỳ, không khỏi lùi về phía sau. 

Cách đó không xa, Long Nhã Lâm và Vương Giai Kỳ đều trợn to mắt. 

Đặc biệt là Vương Giai Kỳ, ngày thường Lê Văn Vân đi theo cô ấy trông giống như một tên quê mùa, ăn mặc cũng chẳng đẹp đẽ gì, sự nghiệp cũng chẳng đến đâu, Lê Văn Vân, người có vẻ rất nhàn rỗi, lúc này lại giống như một chiến thần hạ phàm vậy. 

SỐ 0 của Người Gác Đêm vốn là chiến thần của Người Gác Đêm mà. 

Mà Giản Hưng đang đối đầu trực tiếp với Lê Văn Vân, lúc đầu anh ta không thực sự quan tâm đến Lê Văn Vân, nhưng lúc này sắc mặt của anh ta thay đổi đột ngột, chỉ cảm thấy một cố sức mạnh khổng lồ từ thanh đạo của Lê Văn Vân truyền đến, trong chớp mắt dưới chân anh ta chấn động dữ dội. 

“Quỳ xuống!” 

Lê Văn Vân hét to lên. 

“Bịch” 

Đầu gối bên phải của Giản Hưng đột ngột bị uốn cong, rồi trong tích tắc anh ta quy phịch trên mặt đất. 

Dường như con đường sỏi đá trước mặt không chống đỡ nổi lực quỳ xuống vừa rồi nên đã nứt ra một khe hở. 

“Sao có thể chứ!” Giản Hưng cực kỳ hoảng sợ. 

Lúc này, anh ta cảm thấy sức mạnh của Lê Văn Vân còn hơn cả sức mạnh của mình. 

“Cậu đã hấp thu xương rồng rồi phải không?” Anh ta hoảng sợ nhìn về phía Lê Văn Vân hỏi. 

Khóe mắt Lê Văn Vân khẽ co giật, đồng thời trong mắt loé lên sự hưng phấn. 

Ba năm trước, trong trận chiến ấy, anh yếu kém nên Đường Đường đã chết trận. Trận chiến này, bởi vì Giản Hưng tham gia mà so với trận chiến ba năm trước chỉ có hơn chứ không kém. 

Nhưng Lê Văn Vân cũng đã thay đổi, anh đã hấp thụ được bốn khối xương rồng, thậm chí xương rồng của dòng họ Hoàng còn to bằng lòng bàn tay. Anh đã hấp thụ xương rồng nên càng mạnh hơn so với ba năm trước. 

Anh không biết giới hạn hiện tại của mình là ở đâu, nhưng từ làn sóng va chạm này, anh có thể cảm nhận được là ít nhất anh cũng mạnh hơn Giản Hưng! 

Lúc này, anh bỗng cười khẩy và nói: “Vị trí thứ bảy trong Thiên Bảng, chắc vậy.” 

Đồng thời, anh nhìn về một phía khác, hướng của Lâm Thiếu Hoa và Hoàng Thi Kỳ rồi cười khẩy lùng: “Qua đó cho tao.” 

Phả Không xoay tròn trong không khí và lao thẳng tới phía sau lưng Lâm Thiếu Hoa! Lê Văn Vân đã kéo Lâm Thiếu Hoa vào cuộc chiến giữa mình và Giản Hưng. 

Lấy một địch hai, với vị trí thứ bảy trên Thiên Bảng thì Lê Văn Vân không hề sợ hãi. 

Hoàng Thi Kỳ và Phạm Nhược Tuyết không còn bị Lâm Thiếu Hoa đe doạ nữa nên đã đối mặt với đỉnh cấp khác và hình thành một cuộc thảm sát! 

Hoàng Thị Kỳ vốn đã rất mạnh, có thể làm Người Gác Đêm số hai là đã cách siêu cấp rất gần rồi. Có thể so với Lâm Thiếu Hoa, kẻ đã kẹt ở cảnh giới đỉnh cấp rất lâu thì vẫn có một khoảng cách nhất định, nhưng khi đối mặt với những đỉnh cấp khác vẫn chiếm ưu thế rõ rệt. 

Về phần Phạm Nhược Tuyết, có thể cô không giỏi tác chiến nhưng cô còn giỏi việc ám sát hơn cả một sát thủ. 

Khả năng chiến đấu trực diện của cô chỉ ở mức trung bình, nhưng con dao phẫu thuật giấu ngay trước mặt giống như một vũ khí giết người rất sắc bén. 

Đội hình đỉnh cấp khoảng hai mươi người trải qua một thời gian chiến đấu đã lần lượt ngã xuống từng người từng người một. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK