Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Long Ưng Đài đứng bên cạnh thở dài thườn thượt. 

Quả thật tình trạng cơ thể của Lê Văn Vân cực kỳ tồi tệ, sau khi tuôn ra năng lượng lúc gần chết thì trình độ suy yếu của cơ thể đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh. 

Lúc này anh cực kỳ nhớ nhung Phạm Nhược Tuyết. 

Đường đi năm phút đối với người bình thường, nhưng đối với anh thì gần như cứ mười mấy mét lại phải nghỉ ngơi một trận. 

Hơi mười hai giờ trưa bọn họ xuất phát, lúc đến trấn trên đã trôi qua hai tiếng đồng hồ rồi, bây giờ đã là hai giờ chiều. 

Sau đó anh lại được đối phương dìu tới ngân hàng, anh ngồi xuống ghế của ngân hàng, trì hoãn nửa tiếng, Lê Văn Vân mới thở dài một hơi, rồi đi tới trước máy rút tiền, rút ra hai vạn. 

Sau đó buổi chiều, anh được Lý Giai Dao dìu tới tiệm điện thoại để mua điện thoại, rồi làm lại sim điện thoại. 

Sau khi điện thoại bị báo hỏng, sim của anh không thể sử dụng được nữa. 

Lê Văn Vân làm nhiều chuyện như vậy chỉ với một mục đích. 

Đó là anh muốn liên lạc với Phạm Nhược Tuyết. 

Bây giờ tình trạng cơ thể anh hoàn toàn không cho phép anh đi giúp đỡ hai bố con Lý Vân. 

Nếu trực tiếp trả tiền lại có lẽ sẽ gây ra chút rắc rối không cần thiết, nên anh lựa chọn chủ động ra ngoài, mua sim điện thoại để liên lạc với Phạm Nhược Tuyết. 

Mặc dù anh không nhớ rõ số điện thoại của Phạm Nhược Tuyết, nhưng anh có wechat của Phạm Nhược Tuyết. 

Wechat gắn liền với điện thoại, lúc trước sim điện thoại của Lê Văn Vân bị báo hỏng, nên anh không thể nào dùng điện thoại của người khác để đăng nhập Wechat. 

Do đó anh phải đích thân ra ngoài một chuyến để làm lại sim điện thoại mới được. 

Lúc làm xong mấy chuyện này đã là năm giờ chiều. 

Từ đầu đến cuối, Lý Giai Dao đều không hỏi gì nhiều, cô ấy lặng lẽ chờ đợi ở bên cạnh Lê Văn Vân, lúc nhìn thấy Lê Văn Vân rút tiền, cô ấy cũng không nói gì, cũng không dò hỏi Lê Văn Vân đòi thù lao gì đấy. 

Thậm chí cô ấy rất ít nói. 

Sau khi rút tiền, khởi động điện thoại xong, bọn họ mới từ từ quay về nhà bọn họ lần nữa. 

Ra khỏi trần, sau khi xung quanh đã không còn ai, Lê Văn Vân mới lấy điện thoại ra đăng nhập vào wechat, rồi anh tìm wechat của Phạm Nhược Tuyết để gọi video. 

Mấy ngày nay, tâm trạng của Phạm Nhược Tuyết rất tồi tệ, phần lớn thời gian đều ôm điện thoại mong ngóng. 

Cho dù có biết lúc nào Lê Văn Vân mới liên lạc với mình. 

Cô không biết liệu Lê Văn Vân có còn sống hay không? 

Cô không biết dù Lê Văn Vân còn sống, có mất trí nhớ như ba năm trước nữa không? 

Nhưng cô vẫn mong ngóng. 

Buổi trưa dưới sự thúc giục của Lý Tiểu U, cô bất đắc dĩ ngủ được hai tiếng, nhưng chất lượng ngủ vẫn không được tốt cho lắm. 

Rồi cô lại bò dậy, vừa trông chờ tin tức của Người Gác Đêm, vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại. 

"Reng reng reng." 

Đột nhiên, điện thoại của cô bỗng xuất hiện cuộc gọi video từ wechat. 

Cả người Phạm Nhược Tuyết cứng đờ, vội cầm điện thoại trên bàn lên, lúc cô nhìn thấy rõ tên trên màn hình điện thoại thì gương mặt nhất thời vui mừng khôn xiết. 

“Tiểu U, Lê Văn Vân gọi cho tôi rồi, Lê Văn Vân gọi cho tôi rồi.” Cô gần như hét toáng lên, reo hò nói. 

Trong phòng, Lý Tiểu U nhanh chóng lao ra ngoài. 

Trên đường Lê Văn Vân cầm điện thoại, cảm thấy cánh tay hơi đau nhức, quả thật cơ thể đã quá suy yếu, nên nói với Lý Giai Dao ở bên cạnh: “Dao Dao, em cầm điện thoại giúp anh một lát... Tay anh hơi mỏi.” 

Lý Giai Dao cầm điện thoại cho anh, lúc này cuộc gọi đã được kết nối, ở đầu dây bên kia, sắc mặt Phạm Nhược Tuyết rất kém, mắt thâm đen, ánh mắt tràn ngập sự ân cần hỏi han: “Em biết chắc chắn anh vẫn còn sống mà, anh đang ở đâu, bây giờ em sẽ tới tìm anh.” 

Cô nhìn thấy sắc mặt Lê Văn Vân trắng bệch thì hơi đau lòng. 

Lê Văn Vân khẽ cười đáp: “Không ngờ em lại quan tâm anh như thế, ôi chao, nhìn quầng thâm mắt kia, chẳng lẽ là em lo lắng nghĩ cho anh à, anh cảm động đến phát khóc rồi.” 

Phạm Nhược Tuyết sửng sốt, nghe thấy giọng nói quen thuộc của Lê Văn Vân, mặt cô lại khôi phục vẻ lạnh lẽo: “Vết thương của anh sao rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK