Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doãn Nhu nghiêng đầu, nhìn Eddie Hodges nói: "Cũng có nghĩa rằng lựa chọn của ông là không giúp ai cả, để họ tự sinh tự diệt đúng không!” 

"Tôi e là vậy." Eddie Hodges nói. 

Doãn Nhu gật đầu: "Tốt nhất là như thế, nếu ông nhúng tay vào thì tôi cũng sẽ góp tay về phía Lê Văn Vân." 

"Vậy nên bây giờ là bà đã quyết định rồi đúng không, đứng về phía Lê Văn Vân? Gia nhập tiểu đội của Lê Văn Vân?” Eddie Hodges hỏi: "Đúng rồi, có tin này tôi phải thông báo cho bà một tiếng, Lê Văn Vân bây giờ đã bị đuổi khỏi Người Gác Đêm, hơn nữa tổ chức đó còn ra Huyết Sắc Lệnh với cậu ta, bây giờ bà đi theo cậu ta, rất có khả năng sẽ bị Người Gác Đêm để ý tới, bà phải suy nghĩ kĩ" 

Doãn Nhu nghe tới đây thì sắc mặt hơi thay đổi: "Không thể nào, cậu ta không phải anh hùng của Người Gác Đêm sao? Sao có thể xảy ra chuyện này?" 

"Cậu ta có mâu thuẫn với nhà Demps, Demps có lẽ đã hợp tác với người của Hồng Nguyệt, Ellen Hilbert chung chiến tuyến với Bùi Nghênh Tùng ở khu Tội Ác. Bây giờ cục diện giữa Lê Văn Vân và Demps là không chết không thôi." Eddie Hodges bình tĩnh nói: "Mà việc Lê Văn Vân rời khỏi Người Gác Đêm cũng do một tay Demps giật giây" 

"Ông... muốn bịa ra một lý do nào đó thì cũng phải kiếm lý do ổn hơn chứ, Demps là Người Gác Đêm, Hồng Nguyệt là kẻ thù của họ, sao họ có thể hợp tác với Hồng Nguyệt?” Doãn Nhu không hề tin những gì ông ta nói. 

Hodges nhún vai, giơ hai tay ra: "Thế bà đi hỏi Lê Văn Vân là rõ rồi mà?" 

Doãn Nhu cau mày, xoay người rời khỏi Trường Đấu Thú! 

Nếu những gì Hodges nói là thật, nếu Lê Văn Vân đang vác trên mình Huyết Sắc Lệnh của Người Gác Đêm thật, vậy thì việc rời khỏi thành phố này có thể còn mang đến rắc rối lớn hơn nữa. 

Nhưng, bà ta thật sự muốn đi khỏi đây, ở lại thành phố này cả đời với bà ta quá khô khan, mặc cho bà ta đã là một trong những kẻ có địa vị cao nhất ở chốn này. 

Ở phía bên kia, sau khi kết thúc, Lê Văn Vân và Phạm Nhược Tuyết cùng rời khỏi Trường Đấu Thú, trên đường đi, anh móc điện thoại ra gọi cho Elimmy, nói với cô ấy rằng ngày mai sẽ xảy ra Thánh Chiến, hỏi cô ấy có muốn đến không. 

Elimmy đương nhiên đồng ý! 

Sức chiến đỉnh cấp, ở bất kỳ nơi nào, kể cả Người Gác Đêm cũng đều mang sức chiến mạnh nhất, trên thế giới này vẫn còn ít Người Gác Đêm quá. 

Khu phía Bắc, chắc chắn cũng có không ít người cũng mạnh ngang tầm. 

Đương nhiên, Lê Văn Vân biết rõ, thắng thua ngày mai quan trọng nhất ở chỗ quyết định thắng thua giữa hàng siêu cấp, ở phương diện này, ai thẳng thì có cơ hội cao thằng cả trận. 

Hai chiếc xe dừng lại trước cổng nhà, vừa dừng xe lại, Lê Văn Vân đã phát hiện, trên đường trước nhà Lại Tuấn là một chiếc xe đua mui trần màu bạc, chiếc xe này là của Lâm Khả Hân. 

Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh đang đứng ngay cổng, thấy Lê Văn Vân xuống xe thì hồ hơi chạy đến: "Lê Văn Vân!" 

Hôm qua bọn họ không có cơ hội nói chuyện với Lê Văn Vân, bởi vì tin tức anh bị Người Gác Đêm khai trừ làm anh rất buồn, về đến nhà chào hỏi một tiếng xong thì chạy lên lầu ngay. 

Hôm nay hai người họ lại tới. 

Lê Văn Vân là thần tượng của họ, cơ hội tiếp xúc thần tượng ở cự li gần này họ sẽ không bỏ qua. 

Thầy Lê Văn Vân xuống xe, hai người vội vàng kéo sang. 

Phạm Nhược Tuyết nhìn một cái, Hoàng Thi Kỳ cười ha ha nói: "Lê Văn Vân, anh lại thả thính con gái người ta đấy à?" 

Lê Văn Vân có hơi cạn lời, vội nói: "Trời đất chứng giám, cô đừng có nói bậy." 

Mấy người Phạm Nhược Tuyết cười cười, không làm phiền lê Văn Vân mà đi vào nhà trước. 

Lê Văn Vân lúc này mới nhìn Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh rồi hỏi: "Các cô có việc gì không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK