Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Văn Vân phải suy nghĩ lại về việc chiêu binh mãi mã cho tiểu đội 11762 rồi.

 

Tất nhiên, cũng có thể lựa chọn trong số những Người Gác Đêm.

 

Nhưng Người Gác Đêm là một tiểu đội quân tiên phong. Mà tiểu đội tiên phong không chỉ là một đội hùng mạnh, mà mỗi người trong số bọn họ khi đi ra ngoài, năng lực chiến đấu của từng binh lính cũng phải thật lợi hại mới được.

 

Với Lê Văn Vân hiện đã đạt siêu cấp trở lên, đội viên của anh phải từ đỉnh cấp mới có thể đủ phối hợp với anh. Và vai trò lớn nhất của bọn họ trong chiến đấu là chặt đầu, đối với yêu cầu về năng lực của từng binh sĩ thậm chí còn lớn hơn một chút.

 

Lê Văn Vân không ngờ rằng Doãn Nhu lại có thể nghĩ đến việc để anh đưa bà ta ra khỏi nơi này.

 

Vậy thì đây chính là một cơ hội tốt để kéo bà ta vào đội. Nếu trong đội có một siêu cấp, cộng thêm Hoàng Thi Kỳ đột phá, thì... sau này, khi Trác Nhất Minh không thể nào chém ra một đao đó, sự chắc chắn khi Lê Văn Vân chém ra một đao đó cho ông ta cũng lớn hơn.

 

Doãn Nhu nhìn Lê Văn Vân, đôi mắt khẽ co giật, sau đó trên mặt nở nụ cười như có như không: "Cậu muốn kéo tôi nhập bọn? Lê Văn Vân,cậu nghĩ bây giờ cậu có lựa chọn à? Nếu cậu không đồng ý, có lẽ tôi sẽ không giết cậu. Nhưng nếu tôi công bố thân phận của cậu ở khu Tội Ác, cậu nói xem... Có bao nhiêu người sẽ muốn cậu chết? Bây giờ khu Tội Ác không yên bình như vậy đâu."

 

Lê Văn Vân cười nói: "Tôi không có giấu giếm bà, bởi vì ấn tượng của bà đối với tôi không tệ. Mặc dù lúc trước đã lừa bà rất nhiều lần, nhưng lần này, sau khi bà phát hiện chúng tôi cũng không trực tiếp động thủ với chúng tôi hay làm gì cả. Tuy rằng bà có mục đích của bà, nhưng tôi tin rằng bà cũng sẽ không làm như thế."

 

“Nếu muốn lừa bà, bây giờ tôi có thể đồng ý với bà. Chờ sau khi hồi phục chân khí rồi thì tôi lại đổi ý.” Lê Văn Vân nhẹ nhàng nói: “Bà cũng không thể làm gì được tôi.”

 

“Cho nên không cần thiết phải chơi trò chơi tâm lý nữa.” Lê Văn Vân thở dài nói: “Đương nhiên, nếu như bà thông báo ra ngoài, tôi cũng không còn cách nào khác. Nhưng tôi cũng không biết khi nào tôi hồi phục chân khí nữa. Có lẽ trong khi trò chuyện với bà, chân khí của tôi đã hồi phục rồi cũng nên. Bà có thể đánh cược một chút, đánh cược sau khi bà công bố tin tức ra ngoài, tôi có thể bị bọn họ đánh chết hay không. Nếu tôi đã hồi phục chân khí, tôi sẽ chém chết toàn bộ bọn họ, sau đó...”

 

Nói rồi anh liếm môi: "Tôi lại chém chết bà."

 

Nghe được lời của Lê Văn Vân, Doãn Nhu khựng lại một chút, sau đó cười sảng khoái nói: "Ồ, quả nhiên, tôi còn tưởng rằng sau năm năm không gặp thì tính cách của cậu sẽ thay đổi. Dù sao nhìn thấy tôi mặc đồ bơi cũng đã đỏ mặt rồi. Hóa ra vẫn là tôi suy nghĩ nhiều. Cậu vẫn là một người bướng bỉnh bất tuân từ trong xương tủy, lúc trước chỉ là đỉnh cấp đã dám khiêu chiến siêu cấp!"

 

Lê Văn Vân cười nói: "Dù sao thì tôi cũng đã nói rõ, nếu bà bằng lòng tham gia vào tiểu đội của tôi, thì tôi sẽ đưa bà rời khỏi đây, Hodges không thể ngăn cản. Nếu bà không muốn, tôi cũng không còn cách nào khác!"

 

Doãn Nhu thở dài một hơi rồi nói: "Vậy thì kế hoạch của các cậu là... bao lâu nữa sẽ rời đi và rời đi như thế nào?"

 

"Nếu rời đi thì có thể còn cần một khoảng thời gian nữa. Ở khu Tội Ác có một số việc phải làm." Lê Văn Vân bình tĩnh nói: "Lần này tôi đến gặp bà đúng lúc cũng có chuyện muốn hỏi. Tôi có một vài người bạn lần đầu tiên đến khu Tội Ác, sau đó mất tích ở khu Đông. Ngoài ra, đồng đội lúc trước của tôi, Hoàng Thi Kỳ, bà biết nhỉ?"

 

Doãn Nhu sửng sốt nói: "Tôi nhớ, cô gái đỉnh cấp đó có thiên phú khá cao."

 

“Cô ấy cũng biến mất ở khu Đông rồi.” Lê Văn Vân nhìn Doãn Nhu và nói: “Bà là Thánh Chủ của khu Đông. Bà có tin tức gì về họ không?"

 

“Mất tích ở khu Đông?” Doãn Nhu sửng sốt nói: “Cô gái trong tiểu đội của cậu, ở khu Đông thì ngoài tôi ra, sợ rằng không có ai là đối thủ của cô ấy. Về phần những người khác, nếu là lần đầu tiên đến khu Tội Ác thì có thể sẽ bị lừa gạt hay gì đó. Khu Đông lớn như vậy, bình thường tôi cũng không quan tâm nhiều cho lắm. Cậu có thể đi hỏi Hodges một chút. Trong toàn bộ khu Tội Ác, không có gì mà Hodges không biết, bất kể thế lực nhỏ đến đâu cũng có người của ông ta. Ngày nào cũng có người báo cáo lên cho ông ta. Những việc hơi lớn một chút trong toàn thành phố chắc là ông ta đều biết. Nếu ông ta không biết thì người dưới trướng của ông ta cũng biết."

 

Lê Văn Vân cau mày. Chỗ Doãn Nhu cũng không có một chút tin tức nào sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK