Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Văn Vân lúc này mới nhớ ra, anh không có khái niệm thứ mấy trong tuần cả, trước đó Tôn Húc nói họp lớp vào thứ bảy, anh còn cho rằng còn vài ngày nữa, kết quả không ngờ tới là ngày hôm sau luôn rồi. 

“Ờ, tớ biết rồi, nửa tiếng nữa gặp nhau ở cửa nhà hàng nhé.” Lê Văn Vân nói. 

Cúp điện thoại, Lê Văn Vân mới rời giường rửa mặt, sau đó anh phát hiện một chuyện rất phiền não. 

Trước đó anh đi trung tâm thương mại mua một bồ độ tương đối ổn, bây giờ đã mặc được hai ngày rồi, sau khi cởi ra sớm đã bị anh mang đi giặt rồi. 

Không còn cách nào khác, anh tìm được bộ đồ tương đối ổn, sau đó mặc vào và đi ra ngoài! 

Đến cửa nhà hàng Chứng Nguyệt, anh nhìn thấy Khương Vĩ mặc một thân tây trang giày da. 

“Gì đây, mẹ nó cậu mặc như thế này mà tới sao?” Khương Vĩ nhìn thấy dáng vẻ của Lê Văn Vân, trừng mắt nói: “Sắc mặt ngày đó của Tôn Húc cậu cũng nhìn thấy rồi đấy, không phải bị cậu ta chế giễu gần chết sao?” 

Lê Văn Vân có chút bất đắc dĩ, anh ho khan một tiếng, sau đó nhìn Khương Vĩ, nghiêm túc nói: “Tớ đã nói rồi mà, Người Gác Đêm nhất định phải khiêm tốn, đó là quy tắc của Người Gác Đêm, cậu phải nhớ kỹ.” 

“Tớ chỉ biết khiêm tốn sẽ bị chế giễu đến ngu ngốc luôn thôi.” Khương Vĩ cạn lời nhìn anh, trừng mắt nói: “Thôi bỏ đi, chúng ta đi trước đi!”. 

Rất nhanh hai người đã đi về phía nhà hàng, vừa đến, bọn họ đã nhìn thấy ở cửa ra vào của nhà hàng có ba người đang đứng đó chào hỏi nhau. 

Hai người trong đó đương nhiên là Tôn Húc và Tô Văn, lần này bọn họ là người tổ chức buổi họp lớp này, chuyện tiếp đón đương nhiên phải cùng nhau làm rồi. Người còn lại chính là Vưu Chí! 

“Ai ya, lớp trưởng quả nhiên là lớp trưởng, bây giờ là một trong những trưởng bộ phận Marketing của Tập đoàn Hãn Vũ, mức lương một năm hàng trăm vạn đấy.” Vưu Chí tươi cười hớn hở nói. 

Tôn Húc cũng khách khí nói: “Cũng không thể so sánh với người nhà họ Vưu như cậu được.” 

“Tôi cũng chỉ là may mắn hơn chút thôi, có một đứa con kháu khỉnh.” Vưu Chí nói: “Đúng rồi, cậu còn nhớ Lê Văn Vân không, chính là thằng nhãi trước kia của nhà họ Lê ấy, thành tích trong lớp chúng ta rất tốt, về sau thi vào đại học Lâm Hải, sau đó, cưỡng hiếp một cô gái rồi bị bắt, hai ngày trước tôi vừa gặp cậu ta, đã ra tù rồi.” 

“Biết chứ, hôm qua tôi cũng đã gặp lại cậu ta, cậu ta và Khương Vĩ đến công ty tôi phỏng vấn.” Tôn Húc khinh thường nói: “Cái loại sinh viên trường nghề như Khương Vĩ vậy mà cũng muốn đến Tập đoàn Hãn Vũ làm việc, quả thật khiến tôi thiếu chút nữa chết cười rồi.” 

Trong lúc bọn họ nói chuyện, Tô Văn dùng tay chọt chọt vào người Tôn Húc, ra hiệu anh ta đừng nói tiếp nữa. 

Tôn Húc nhìn lại, phát hiện cách đó không xa, hai người Lê Văn Vân và Khương Vĩ đang đi về phía này. 

Tôn Húc cũng không để ý đến việc Lê Văn Vân có nghe được lời anh ta nói hay không, anh ta nhìn Vưu Chí cười ha ha nói: “Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền!” 

Cuộc trò chuyện của bọn họ hai người Lê Văn Vân đều nghe được, sắc mặt Khương Vĩ không tốt lắm nhưng anh ta cũng không phản bác được. 

Hiện tại anh ta vẫn còn chưa nhậm chức trong tập đoàn Hãn Vũ, mặc dù mới qua một ngày nhưng anh ta đã nắm bắt được khá nhiều tin tức, sau đó cũng chủ động liên hệ với Lôi Bán thảo luận một số việc liên quan đến công việc, công việc của anh ta là tổng thanh tra bộ phận thị trường, cao hơn Tôn Húc hai bậc, cũng coi như là người lãnh đạo trực tiếp của Tôn Húc! 

Dáng vẻ Tôn Húc như thế này chắc là ở tầng quản lý cơ bản nhất của tập đoàn Hãn Vũ. 

Nhưng anh ta vẫn chưa nhậm chức, hiện tại vẫn không được tính là gì. 

Nhìn thấy hai người đi tới, trên mặt Vưu Chí lộ ra nụ cười giễu cợt: “Ơ, Lê Văn Vân, cậu thật sự ra ngoài rồi à, lát nữa nữ sinh trong lớp chắc phải cách cậu thật xa mới được, chẳng may cậu nhìn trúng ai đó lại cho cô ấy uống thuốc mê.” 

Nói xong anh ta nhìn về phía Tôn Húc: “Tôn Húc, cậu phải để ý đến vợ mình một chút đấy.” 

Tôn Húc nhíu mày, Tô Văn nhìn nhìn Lê Văn Vân sau đó nói: “Các cậu vào trước đi, tôi đặt hai phòng thông nhau.” 

“Tôi cũng ở đây chờ các bạn học khác.” Vưu Chí nói xong nhìn Lê Văn Vân: “Nếu không lát nữa đi vào cùng Lê Văn Vân các bạn học khác lại cho rằng tôi với cậu ta là cá mè một lứa, như vậy thì không tốt đâu.” 

Trên mặt Khương Vĩ lóe lên sự phẫn nộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK