Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dứt lời, anh ta đã lao tới trước mặt Lê Văn Vân, rồi đấm vào bụng của Lê Văn Vân.

 

“Bịch!”

 

“Bịch!”

 

“Bịch!”

 

...

 

Sau đó, trong sân sau, bụi bay mù mịt, Lê Văn Vân bị ba người Cố Bạch đánh một trận tơi bời.

 

Lê Văn Vân bị ba người xem như quả bóng, đá qua đá lại.

 

Mười mấy phút sau, Lê Văn Vân nằm dưới đất, cả người đau nhức.

 

“Thế nào, lão đại? Anh đã khôi phục lại chưa?” Cố Bạch lên tiếng hỏi.

 

Ba người này không đánh vào mặt, nhưng cả người anh đều đau nhức. Cho dù Lê Văn Vân có năng lực kháng đòn, nhưng cũng đau đến mức sắp ứa nước mắt rồi.

 

Lê Văn Vân vội ngồi xếp bằng dưới đất, một lúc sau, anh mở mắt ra, hơi bất đắc dĩ nói: “Không có...”

 

Trong mắt anh hiện lên tia bất đắc dĩ.

 

Trên tầng hai, ánh mắt của Phạm Nhược Tuyết cũng hơi thất vọng.

 

Ngược lại ba người Cố Bạch không những không thất vọng, mà trên mặt còn hiện lên vẻ mong đợi nói: “Vậy thì... chúng ta đánh tiếp một trận nữa đi?”

 

“Ba người để cơ thể anh ấy hồi phục lại trước đã.” Phạm Nhược Tuyết lên tiếng.

 

Nghe Phạm Nhược Tuyết nói thế, ba người Cố Bạch không dám nói gì nữa, đành phải thất vọng gật đầu.

 

Trong lòng Lê Văn Vân thầm mắng một câu, ba người này thật là!

 

Nhất là Cố Bạch, lúc đánh tên này còn xông lên trước nhất.

 

“Đợi ông đây hồi phục lại, nhất định sẽ đánh trả lại.” Trong lòng Lê Văn Vân thầm mắng.

 

Anh quay về tầng hai, Phạm Nhược Tuyết kéo quần áo anh ra, rồi nhẹ nhàng thoa thuốc massage những chỗ anh bị đánh đến mức bầm tím.

 

Thời gian dần trôi qua, thấm thoát năm ngày đã lặng lẽ trôi qua, mấy ngày nay, Lê Văn Vân luôn thử nghiệm cách mà Trần Tiêu đã chỉ cho anh.

 

Mà trong mấy ngày nay, người hưng phấn nhất không phải ai khác mà chính là ba người Lý Thu và Trương Vãn Hà, ngày nào bọn họ cũng đánh Lê Văn Vân một trận từ sáng đến tối, nên đã quá nghiện rồi.

 

Nhưng... hoàn toàn không có chút tác dụng, Lê Văn Vân không hề khôi phục lại chút chân khí.

 

Thậm chí anh còn từng cho rằng Trần Tiêu đang lừa anh.

 

Nhưng anh nhanh chóng hiểu rõ, cách mà Trần Tiêu nói lúc đó là phải ở thời khắc sinh tử, phải ở trong lúc nguy hiểm cận kề cái chết mới có thể khôi phục lại.

 

Hơn nữa đó chỉ là khả năng mà thôi.

 

Nhưng ba người Cố Bạch thật sự không thể xuống tay đánh Lê Văn Vân đến chết. Mà Lê Văn Vân cũng biết, bọn họ sẽ không thật sự đánh mình đến chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK