Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Không phải.” Hồng Mai Quế mỉm cười: “Bùi Nghênh Tùng đã liên lạc với tôi.” 

Sắc mặt Lê Văn Vân thay đổi: “Ông ta liên lạc với cô? Đang ở đâu?” 

“Tôi cũng không biết đang ở đâu, nhưng ông ta nhờ tôi nghĩ cách liên lạc với đám người cũ của Hồng Nguyệt!” Hồng Mai Quế nói: “Chính là những người trong tổ chức Hồng Nguyệt trước đây, sau khi lớn tuổi họ đã cải tà quy chính và trở về sống một cuộc sống bình thường ở thành phố, có khoảng mười người.” 

Biểu cảm của Lê Văn Vân hơi thay đổi. 

Hồng Nguyệt cũng giống như Người Gác Đêm, đã tồn tại được một thời gian dài rồi. 

Ví dụ như Lý Đông Dã là một trong những người như vậy. 

“Có lẽ dạo này bên phía Hồng Nguyệt đã bị tổn thất thảm hại, một số lượng lớn cao thủ đã bị chết, đặc biệt là phía trên đỉnh cấp nên một mình Bùi Nghênh Tùng không chống đỡ nổi nữa.” Hồng Mai Quế mỉm cười nói. 

“Sau khi liên lạc với họ thì sao nữa? Kêu họ tới chỗ nào?” Lê Văn Vân hỏi. 

“Ông ta nói một tháng sau sẽ liên lạc lại với tôi.” Hồng Mai Quế vui vẻ nói. 

“Hiểu rồi, vậy cô hãy chú ý kỹ đến việc này, nếu Bùi Nghênh Tùng chủ động tiết lộ vị trí của mình thì cô hãy liên lạc với tôi trước.” Lê Văn Vân nói. 

“Được!” Lúc này Hồng Mai Quế mới liếm liếm môi nói: “Lê Văn Vân, nếu phải tìm anh đầu tiên thì tôi nghĩ để tôi đến bên cạnh anh là thích hợp nhất, như vậy người ta mới có thể thông báo cho anh chính xác nhất. Tôi đến Yên Kinh tìm anh nha, chúng ta mới có thể ca hát hàng đêm được, một mình anh ở Yên Kinh chán chường biết bao nhiêu? 

“Chết tiệt.” Lê Văn Vân thầm mắng, Hồng Mai Quế này thật đáng sợ. 

Anh vội vàng cúp cuộc gọi, sau đó lái xe dừng lại gần sơn trang Thánh Á rồi chọn cách đi bộ về phía đó. 

Thật ra sơn trang Thánh Á là một khu nghỉ dưỡng, nhưng là một khu nghỉ dưỡng do nhà họ Lý điều hành nên nơi này khá rộng lớn, có trường đua ngựa, sân gôn... 

Rất rộng rãi! 

Lê Văn Vân đến gần đó và lấy ống nhòm ra xem xét. 

Lúc này cả khu nghỉ dưỡng rất yên tĩnh, thậm chí Lê Văn Vân nhìn còn không thấy đến vài người, rõ ràng hôm nay khu nghỉ dưỡng không mở cửa cho người ngoài, những người thường đến đây dường như đã bị cho ra ngoài hết rồi. 

Hơn nữa nơi này ở một vị trí hẻo lánh, cho dù là siêu cấp ra tay cũng chưa chắc đã thu hút được quá nhiều sự chú ý của mọi người. 

“Xem ra ông già này định chôn thấy mình ở nơi này mà.” Lê Văn Vân liếm liếm môi. 

Sau khi xác nhận xong, Lê Văn Vân không có cảm giác gì, anh không nghĩ rằng ông già Lý Đông Dã kia lại có khả năng giết chết mình. 

Có lẽ Lý Đông Dã đã đạt đến siêu cấp được một khoảng thời gian rồi, nhưng ông ta đã quá già và các chức năng thể chất của ông ta đã suy giảm về mọi mặt, ông ta cũng không phải Trác Nhất Minh. 

Về phần bản thân anh, ngay cả khi đối đầu với Giản Hưng, người xếp thứ bảy trong Thiên bảng mà anh còn chiếm thế thượng phong. Hơn nữa bây giờ đã dung hợp được thêm một khúc xương rồng nữa nên năng lực đã tăng lên một ít, theo đánh giá của Lê Văn Vân thì việc đối phó với Lý Đông Dã cũng không phải là vấn đề gì to tát cả. 

Trong tầm nhìn của Lý Đông Dã, mặc dù Lê Văn Vân đã đạt đến trình độ siêu cấp, nhưng anh vẫn còn quá trẻ, đoán chừng cũng chỉ mới bắt đầu bước vào siêu cấp. 

Cho nên Lê Văn Vân cũng không nghĩ nhiều, nếu Lý Đông Dã muốn giải quyết anh thì tại sao anh lại không giải quyết Lý Đông Dã chứ? Giải quyết chuyện này cũng đồng nghĩa với việc anh có thể lấy được năm khúc xương. 

Cho dù Lý Đông Dã là người của Hồng Nguyệt hay Lý Đông Dã muốn ra tay với anh thì Lê Văn Vân vẫn có đầy đủ lý do để giải quyết ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK