Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ cảm thấy những người như vậy qua lại với Vương Giai Kỳ mới có thể đủ khiến tầm nhìn của Vương Giai Kỳ cao hơn. 

Bao gồm cả phương diện hôn nhân sau này, tuy rằng hiện tại Vương Giai Kỳ vẫn còn đang đi học, nhưng mà con đường tương lai của cô ta, tất cả mọi thứ đều đã được nhà họ Vương lo liệu tính toán sẵn, bao gồm cả chồng tương lai của cô ta. 

Chính là Tôn Hạo đến từ nhà họ Tôn. 

Trong số thế hệ trẻ ở Yến Kinh, Tôn Hạo cũng coi như là một người giỏi giang xuất sắc. Hiện tại anh ta hai mươi tám tuổi, là người thừa kế đầu tiên của nhà họ Tôn, hiện giờ đang hô mưa gọi gió trong ngành công nghiệp của nhà họ Tôn, trong tương lai tiền đồ của anh ta còn tươi sáng hơn nữa. 

Vợ chồng Vương Húc cũng rất coi trọng anh ta, ngay cả Lâm Bình cũng vậy. 

Cho nên trong mắt của Lâm Bình, Vương Giai Kỳ và những người đàn ông khác không nên qua lại với nhau quá mức thân thiết. 

Đương nhiên từ đầu đến cuối, bọn họ cũng đều xem nhẹ suy nghĩ của bản thân Vương Giai Kỳ. 

Ví dụ như Vương Giai Kỳ hướng về Người Gác Đêm, nhưng bọn họ hoàn toàn không quan tâm, cũng không có khả năng để Vương Giai Kỳ và Người Gác Đêm ở bên nhau. 

“Giai Kỳ à, sau này cháu sẽ hiểu được nỗi lòng của bố mẹ đã vất vả thế nào. Bố mẹ làm tất cả điều này đều là vì muốn tốt cho cháu thôi.” Lâm Bình thở dài một hơi nói. 

Đúng vậy, đến giờ ăn cơm tối, Vương Giai Kỳ vẫn còn đang tức giận. Cô ta trở về phòng và trốn cho đến bây giờ, không hề đi ra ngoài. 

“Reng reng..” Đúng lúc này, điện thoại của ông ta vang lên. 

Ông ta nhận cuộc gọi, qua một lúc lâu sau ông ta nhíu mày thật sâu. 

“Hừ, cậu ta nói như vậy thật sao?” Trên mặt Lâm Bình lộ ra một tia khinh thường nói: “Cậu ta có ý cảnh cáo tôi sao?” 

“Ông chủ Lâm.” Ông chủ Kim đầu dây bên kia vội vàng nói: “Cụ thể ra sao tôi cũng không biết rõ, là người mà tôi phải qua đó đã nói như vậy.” 

“Cảnh cáo à, có chút thú vị đấy.” Lâm Bình sờ sờ mũi nói: “Được, tôi biết rồi.” 

Ông ta lấy di động ra nhắn một tin cho Vương Húc, sau đó rời khỏi giường đi vào trong phòng khách. 

Một lát sau, Vương Húc mặc đồ ngủ đi từ trên lầu xuống hỏi: “Làm sao vậy?” 

Lâm Bình kể lại sự việc một cách ngắn gọn, Vương Húc cau mày nói: “Một mình cậu ta đã giải quyết hơn chục người, cũng có nghĩa là... cậu ta có thể đã được Người Gác Đêm cử đến đây để âm thầm bảo vệ.” 

“Chắc chắn không thể nào.” Lâm Bình nói: “Hầu hết những Người Gác Đêm đều cực kỳ thấp kém, thông thường sẽ không ra tay với người thường. Ngay cả Người Gác Đêm số 0 rất điên cuồng đã biến mất ba năm trước đây, cũng hiếm khi ra tay với những người bình thường. Hơn nữa bọn họ còn đang hợp tác với chúng ta. Nếu đó thực sự là cậu ta, tôi nghĩ cậu ta nên nhắc nhở tôi một số điều gì đó mà không phải là đe dọa tôi.” 

Lông mày Vương Húc hơi nhíu lại nói: “Lần này nhà chúng ta bị Hồng Nguyệt, Bóng Tối theo dõi, thực sự cần Người Gác Đêm giúp đỡ. Lỡ như cậu ta là thật thì sao đây?” 

“Tôi cảm thấy không quá có khả năng này.” Lâm Bình cau mày nói: “Người Gác Đêm bên kia cũng thật là, trực tiếp nói rõ ràng với chúng ta không phải xong rồi sao? Lại còn thần thần bí bí như vậy làm gì. Thật sự không biết bọn họ đang suy nghĩ gì nữa.” 

“Nhưng mà có thể tay không hạ gục mười mấy người.” Vương Húc trầm ngâm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK