Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường, Lê Cảnh An và Tào Vân dặn dò Lê Văn Vân: "Lát nữa có thể sẽ có mấy người nói chuyện khó nghe, con đừng so đo với bọn ho." 

Lê Văn Vân cũng nghĩ đến, anh cười, lắc đầu nói: "Con biết rồi." 

Xe đã đi về phía trước nhưng Tào Vân vẫn hơi lo lắng. 

Dù sao đây cũng là đại thọ tám mươi tuổi của bà ngoại Lê Văn Vân nên chắc hẳn sẽ có khá nhiều người thân, họ hàng tới đó. 

Trên thực tế, ngày thường bọn họ cũng có thể cảm nhận được từ sau khi Lê Văn Vân gặp sự cố, thái độ của rất nhiều người đối với bọn họ đều không được tốt lắm! Dĩ nhiên là trừ lúc mượn tiền! 

Gần như người nhà họ Lê đã cắt đứt liên lạc với bọn họ, tuy người thân, họ hàng của Tào Vân bên này có đỡ hơn một chút nhưng cũng rất hay phàn nàn. 

Bởi vì Lê Cảnh An đang làm giám đốc ở tập đoàn Hãn Vũ nên khá nhiều người thân, họ hàng đều muốn con mình được đến đó làm việc, tuy nhiên sau khi Lê Cảnh An từ chối thì mấy người kia lại tỏ vẻ khó chịu, đương nhiên trong đó bao gồm cả Tào Dung và Liễu Ngọc! 

Mặc dù bình hướng bọn họ không nói gì cả nhưng chắc chắn trong lòng cũng có vướng mắc. 

Bây giờ Lê Văn Vân lại trở về, chuyện này khó tránh khỏi sẽ bị những người khác nhắc tới. 

Lê Cảnh An và Tào Vân sợ anh không chịu nổi, tâm trạng không ổn định dẫn đến cãi nhau với mọi người. 

"Cho dù bọn họ có nói gì đi chăng nữa thì con cứ cho vào tai nọ ra tại kia là được." Tào Vân tiếp tục dặn dò. 

"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con cũng đã lớn rồi." Lê Văn Vân cười nói. 

Tào Vân gật đầu, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, bà ấy lại mở 

miệng: "Đúng rồi, vừa hay lần này đi qua đó thì bảo cậu giới thiệu bạn gái cho con, đến lúc ấy các con cứ thử ở bên nhau xem?" 

Lê Văn Vân hơi sửng sốt: "Điều này... không hay lắm!" 

Thật ra Lê Văn Vân vẫn chưa nói cho bố mẹ biết việc mình đã kết hôn, anh còn giấu bọn họ toàn bộ chuyện ở Giang Thành nữa. Nếu nói ra thì có lẽ càng khiến hai người lo lắng hơn. 

"Ôi chao, gặp một lần cũng không làm con mất đi miếng thịt nào." Tào Vân nói: "Có lẽ đây là một cô gái tốt, đến lúc đó con phải chủ động một chút. Cô gái kia là họ hàng của mợ con, mẹ gặp một lần rồi, dáng dấp cũng rất xinh đẹp." 

Lê Văn Vân cảm thấy nhức đầu nhưng cũng hiểu được phần nào! 

Bây giờ mình cũng đã hai mươi bảy tuổi, trong mắt bố mẹ thì bản thân đã từng trải qua chín năm trong tù nên thật sự rất khó tìm bạn gái. 

Cho nên đối với bọn họ mà nói, mình có thể lấy vợ sớm một chút là tốt rồi. 

Lê Văn Vân suy nghĩ một lúc, anh nên bảo Đặng Hân Hân hay Đỗ Tịch Tịch đến đóng giả làm bạn gái mới được. 

Nếu không bản thân ứng phó được với người này thì chắc chắn vẫn sẽ có người kế tiếp. 

Lê Văn Vân sờ mũi. 

Khoảng mười một giờ, bọn họ đã tới cổng khách sạn đúng giờ, bởi vì còn lâu mới đến buổi trưa nên lúc này, ở đây cũng không có mấy người. 

Trên cổng khách sạn viết một hàng chữ 'Chúc mừng đại thọ tám mươi tuổi của bà La Trinh Ngọc! 

Ở cổng, cậu Tào Kim của Lê Văn Vân đang đứng đó, sau khi thấy mấy người bọn họ, ông ta lập tức nở nụ cười, đi lên tiếp đón. Tào Kim vỗ bả vai Lê Văn Vân nói: "Lê Văn Vân, nhiều năm không gặp, cháu càng ngày càng vạm vỡ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK