Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô đặt tay lên đầu Lê Văn Vân, sau đó nhẹ nhàng xoa bóp cho anh, đồng thời lên tiếng hỏi: "Mấy ngày kế tiếp, anh dự định sẽ như thế nào? Anh là ông chủ phủi tay mặc kệ, hình như anh không quan tâm gì đến chuyện sắp xếp mấy người đó mà chỉ chờ ba ngày sau trực tiếp rời đi nhỉ?" 

Lê Văn Vân cười nói: "Gần đây thần kinh cứ căng thẳng mãi, ba ngày nay cứ 

trong nhà thôi, sau đó đi xem đám người Khương Vĩ, chờ mấy ngày nữa chuẩn bị xong!" 

Ở lại ba ngày chủ yếu là để giải thích một số điều cho những người ở khu Tội Ác này. 

Trên thực tế, có rất nhiều người muốn rời khỏi đây, nhưng cũng có rất nhiều người không muốn rời đi. 

Họ đã bén rễ từ lâu ở thành phố này. 

Nếu cả gia đình rời đi thì đa số họ đều sẵn lòng, nhưng nếu để gia đình mình 

đây mà bỏ đi một mình, thì có lẽ một số người trong số họ không thể chấp nhận được. 

Vả lại dù muốn lên đường thì cũng phải chuẩn bị rất nhiều thứ, hành lý, đồ ăn dọc đường, nguồn nước ngọt... VV. 

Phải cho họ thời gian để chuẩn bị. 

Phạm Nhược Tuyết gật đầu nói: "Cũng được, lần này... Em hy vọng có thể báo thù cho Đường Đường một cách thuận lợi!" 

"Hừm, dù sao thì tổng bộ Liên Hợp Quân cũng ở bên Europa. Đến lúc đó chúng ta cứ đi thẳng đến đó trước, anh thật sự muốn hỏi rốt cuộc là thằng cháu trai nào đã đề xuất sa thải anh khỏi Người Gác Đêm." Lê Văn Vân cười khẩy một tiếng. 

“Anh định làm ầm ĩ lên sao?” Phạm Nhược Tuyết nói: “Cũng đã đến lúc làm ầm một trận rồi.” 

Lê Văn Vân gật đầu nói: "Để qua rồi nói sau, đến lúc đó anh sẽ trực tiếp đập nát những tấm huy chương mà anh nhận được lên trên đầu bọn họ." 

Phạm Nhược Tuyết cười nói: "Đây đúng là điều mà anh có thể làm. Chúng ta sẽ trực tiếp đến Europa sao?" 

“Ừ!” Lê Văn Vân gật đầu nói: “Chúng ta đi qua đó trước đi, không cần giấu diếm cái gì hết, chỉ cần đưa hai chiếc du thuyền qua đó. Bọn họ muốn đánh thì chúng ta đánh, muốn nói chuyện thì anh sẽ nói chuyện đàng hoàng với bọn họ. Dù sao thì chúng ta cũng chiếm lý, bọn họ chơi anh, anh không hề thẹn với lương tâm." 

“Chính nghĩa tất thắng!” Phạm Nhược Tuyết mỉm cười. 

Sau đó cô lại cúi đầu, nhìn Lê Văn Vân nói: "Trong lòng anh... có oán hận gì không?" 

“Có chứ!” Lê Văn Vân nói: “Nhưng cũng không nhiều lắm.” 

“Còn có thể trở lại Người Gác Đêm không?” Phạm Nhược Tuyết lại hỏi: “Hay là anh định tự lập sơn môn.” 

Vẻ mặt của Lê Văn Vân cứng đờ, anh không ngờ Phạm Nhược Tuyết đột nhiên hỏi một câu như vậy. 

“Không biết!” Lê Văn Vân thành thật nói. 

Mười tám năm đầu, Lê Văn Vân sống trong cảnh hỗn độn. Năm mười tám tuổi anh gia nhập Người Gác Đêm, những ngày sau đó, anh nằm trong Người Gác Đêm, đóng góp cho thế giới này! 

Nhưng lần này, anh đã bị trục xuất bởi tổ chức mà anh đã đóng góp vô số công trạng, hơn nữa còn bị ban hành lệnh truy đuổi cao nhất, Huyết Sắc Lệnh! 

Nếu nói trong lòng anh không có một chút khúc mắc nào là không có khả năng. 

Anh cũng không biết có nên quay lại hay không. 

Phạm Nhược Tuyết im lặng một hồi, sau đó cười nói: "Được rồi, anh ở đâu, em đi theo đó nhé?" 

“Đây là gả chồng theo chồng sao?” Lê Văn Vân cười nói. 

“Anh lại muốn chết hả?” Phạm Nhược Tuyết hỏi. 

Lê Văn Vân vội vàng xin tha! 

Phạm Nhược Tuyết thực sự cũng không làm gì Lê Văn Vân, tay cô vẫn luôn xoa bóp khắp cơ thể Lê Văn Vân, hai người trò chuyện như những người bạn già, một hỏi một đáp! 

Dưới ánh đèn vàng, bức tranh đẹp đẽ, khu Tội Ác về đêm có thêm một chút yên tĩnh! 

Lê Văn Vân từ từ cảm thấy có chút mệt mỏi, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK