Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Trương Văn Hà là cô gái duy nhất trong tiểu đội, lúc Lê Văn Vân rời đi, cô ấy vừa mới bước vào đỉnh cấp, vì lúc đó là nhiệm vụ bí mật, nên Lê Văn Vân chỉ lặng lẽ dẫn theo hai người mạnh nhất trong 1172 rời đi, còn mấy người khác đều ở lại tiểu đội. 

Nhưng trong mấy năm không có Lê Văn Vân ở đấy, 11762 tan rã, bọn họ cũng được xếp vào mấy tiểu đội khác, có người chết trận, nên chỉ còn lại có ba người là còn sống sót. 

Ba người đều đi tới, ai cũng ôm chầm lấy Lê Văn Vân, đối với tình trạng vết thương của Lê Văn Vân, bọn họ cũng chẳng quan tâm gì nhiều, thậm chí Lý Thu còn cười hì hì, chọc vào vết thương đang quấn băng gạt của Lê Văn Vân nói: “Đội trưởng, mụ nội nó, không ngờ anh cũng có ngày hôm nay, ông đây nghe nói anh chiến đấu với hai siêu cấp, rồi dứt khoát chém chết một người, còn người kia thì bị thương đúng không?” 

Cố Bạch mắng: “Khốn kiếp! Đến chừng nào tôi mới có thể đạt tới siêu cấp đây?” 

Trương Văn Hà cũng gật đầu nói: “Đúng đó, tôi đã gặp Vân Đạo Tử kia rồi, ông ta bị đưa tới ngục giam của Người Gác Đêm rồi, trước khi tôi tới Yên Kinh, đã cố ý đến gặp mặt ông ta, rồi đánh ông ta một trận nhừ tử, quả thật mùi vị đánh siêu cấp rất sảng khoái.” 

Trương Vãn Hà tùy ý nói, lúc nói cũng chẳng bận tâm, trông hơi giống nam giới. 

Nghe Trương Vãn Hà nói thế, Lý Thu thở dài một hơi nói: “Vãn Hà à, đã lâu không gặp như vậy, thế mà cô vẫn giống y hệt đàn ông, cô như vậy khiến tôi rất lo lắng, ngộ nhỡ sau này cô không gả đi được rồi ép ông đây cưới cô thì tôi phải làm sao đây?” 

Nếu so với Hoàng Thi Kỳ và Phạm Nhược Tuyết thì Trương Vãn Hà trông bình thường hơn rất nhiều, chỉ có thể xem là một cô gái bình thường, tuổi tác cũng tương đương với Lê Văn Vân, cũng gia nhập vào Người Gác Đêm cùng với mấy người Lê Văn Vân. 

Trương Vãn Hà nghe Lý Thu nói thế thì trừng mắt nói: “Lý Thu, đừng nói bà đây bắt nạt anh, bây giờ chúng ta ra ngoài tập luyện đi, để xem bà đây có đánh chết anh không?” 

“Lão đại cứu tôi!” Lý Thu trốn qua bên cạnh Lê Văn Vân. 

Mặc dù Lý Thu là người có xếp hạng cao nhất trong số ba người, nhưng giá trị vũ lực của bản thân anh ta lại không được, mà chỉ là cao cấp, thậm chí còn chưa đạt tới trình độ đỉnh cấp, anh ta là dựa vào tay súng ngắm chuẩn xác, mới đứng thứ mười hai trong Người Gác Đêm. 

Đương nhiên, bàn về tác dụng giết địch thì vào một số thời điểm, tác dụng của anh ta còn mạnh hơn cả Hoàng Thị Kỳ, thậm chí là hơn Lê Văn Vân rất nhiều. 

Thấy nhiều năm không gặp như vậy mà tình cảm của mọi người vẫn không có gì thay đổi, khóe miệng Lê Văn Vân không khỏi tươi cười. 

“Được rồi, mọi người sửa sang lại tý đi, rồi chúng ta ra ngoài đi dạo một lát, tối nay tôi sẽ mời mọi người đi ăn.” Lê Văn Vân nói. 

Cố Bạch hơi sáng mắt nói: “Có người đẹp đi cùng không?” 

Lúc nhắc đến người đẹp, hai mắt anh ta đều phát sáng. 

Cái tên này vừa nhìn là biết kẻ háo sắc. 

Lý Thu đứng bên cạnh cạn lời nói: “Lão đại, tôi nói cho anh biết, đêm qua sau khi tới đây, cái tên Cố Bạch này đêm hôm khuya khoắt một mình lặng lẽ ra ngoài thám hiểm, kết quả xui xẻo gặp phải cảnh sát, cuối cùng chính mình còn chưa kịp mặc quần, đã xách quần nhảy ra ngoài cửa sổ chạy về.” 

Lê Văn Vân, Phạm Nhược Tuyết: "..” 

Cổ Bạch cũng không xấu hổ, mọi người đều biết tính xấu của nhau nên anh ta bĩu môi nói: "Ông đây là cẩu độc thân, nên ra ngoài chơi đùa một tý có làm sao đâu? Sao nào?” 

Dáng vẻ của anh ta như cây ngay không sợ chết đứng. 

Sau đó anh ta lại hỏi Lê Văn Vân: “Có người đẹp đi cùng không?” 

Lê Văn Vân sờ mũi đáp: “Nếu anh muốn ăn cơm cùng người đẹp thì cũng được thôi, nhưng anh không được có ý đồ không an phận với người ta.” 

“Tôi bảo đảm.” Cố Bạch liền giơ ngón giữa lên thề. 

Lê Văn Vân chẳng muốn để tâm đến tên này, nhưng anh mất tích một khoảng thời gian dài như vậy, cũng định mời mấy người Vương Giai Kỳ ăn 

một bữa cơm, hơn nữa đợi sức khỏe anh có chuyển biến tốt, có lẽ anh phải rời khỏi Yên Kinh đi tới khu tội ác. 

Đám người Khương Vĩ mất tích, từ đầu đến cuối đều khiến Lê Văn Vân hơi cảm thấy bất an. 

Lê Văn Vân lần lượt gọi cho Vương Giai Kỳ, Long Nhã Lâm và Đặng Hân Hân. 

Lê Văn Vân ngẫm nghĩ một lát, rồi lại gọi cho Hoàng Gia Gia, bảo anh ta dẫn chị mình đi theo. 

Lê Văn Vân biết rõ tâm tư tên Cố Bạch này, nên anh định bảo Hoàng Gia Gia dẫn theo để Cố Bạch thả lỏng một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK