Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Tử Thiện bất đắc dĩ nhún vai, cười như không cười nhìn Lê Văn Vân. 

Con người Lê Tử Thiện rất giả tạo, kể từ khi Lê Văn Vân có thể ghi nhớ đến này anh ta đã rất giả tạo. 

Anh ta là người đầu tiên thuộc đời thứ ba dòng chính của nhà họ Lê ngậm chắc thìa vàng mà lớn lên. Là người thừa kế thứ nhất của nhà họ Lê cho nên anh ta rất cao ngạo, từ khi còn nhỏ, ai anh ta cũng khinh thường. 

Hơn nữa người này còn có năng lực, anh ta lớn hơn Lê Văn Vân ba tuổi. Lê Văn Vân mười tám tuổi đi học đại học, ngay lúc đó Lê Tử Thiện mới hai mươi mốt tuổi đã đậu nghiên cứu sinh của một trường đứng top nằm trên thế giới. 

Đúng rồi, từ nhỏ anh ta đã bắt đầu nhảy lớp. Luận thành tích, anh ta cũng là loại người con nhà người ta. 

Khi Lê Văn Vân còn nhỏ, thành tích cũng tương đối khá, hơn nữa lúc đó Lê Cảnh An rất có năng lực. Lê Văn Vân cũng được nhà họ Lê coi trọng, bồi dưỡng anh trở thành phụ tá đắc lực của Lê Tử Thiện. 

Bởi vì Lê Văn Vân xuất thân từ dòng thứ, có lẽ sẽ quản lý một số công ty, nhưng chắc chắn sẽ không được thừa kế cổ phần của công ty nhà họ Lê, chỉ có thể nhận chút tiền lương. 

Cho nên từ nhỏ, đối mặt với Lê Văn Vân, Lê Tử Thiện luôn có cảm giác mình khá ưu việt. 

Lúc này lại càng như vậy, anh ta nhìn thấy ánh mắt của Lê Văn Vân, trong giọng nói để lộ sự khinh thường nồng đậm. 

Lê Văn Vân nhìn anh ta, sau đó thở ra một hơi, đi tới định mở cửa xe. 

"Xe của tôi không phải người như cậu có thể lên." Lê Tử Thiện ngăn ở trước xe, thản nhiên nói: "Địa chỉ là nhà hàng Vinh Hoa, cậu tự đón xe mà tới. Tôi đợi cậu ở cửa nhà hàng Vinh Hoa! Cũng chỉ có bố tôi mới sẵn lòng để cho các người tới loại nhà hàng sang trọng này" 

Nói xong, anh ta kéo cửa xe rồi ngồi xuống ghế lái, cấp tốc khởi động xe nghênh ngang rời đi. 

Sắc mặt của Lê Văn Vân cực kỳ khó coi! 

Bố của Lê Tử Thiện là Lê Trung Hằng, hiện tại là người cầm quyền trên mặt nổi của nhà họ Lê, ông nội của Lê Tử Thiện đã lui xuống. 

Anh không biết vì sao đột nhiên bọn họ lại gọi mình và bố mình đi ăn cơm. 

Nếu như chỉ mời một mình Lê Văn Vân, Lê Văn Vân vốn cũng không để ý tới, thế nhưng hiện tại, bố anh cũng đang trên đường đến đó, anh không thể không đi. 

"Sớm biết thế thì đã không quay lại." Lê Văn Vân mắng một câu, sau đó mới đón xe từ chỗ phụ cận nhà hàng Vinh Hoa quay lại nơi đó. 

Lần thứ hai ngăn một chiếc taxi, Lê Văn Vân trở lại nhà hàng Vinh Hoa! 

Rất nhanh sau đó, xe đã dừng lại trước nhà hàng Vinh Hoa, lúc này trong nhà hàng đã ngồi đây người. 

Ở cửa, Lê Tử Thiện đồ tây giày da đứng bên cạnh. Nhìn thấy Lê Văn Vân, trên mặt anh ta vẫn là biểu tình khinh thường, khoát tay áo nói: "Đi thôi!" 

Hai người đi vào nhà hàng, dọc theo cầu thang, bọn họ trực tiếp lên tới tầng năm! 

Tần năm không giống với tầng một, ở lầu một là đại sảnh được đặt ghế dài, mà toàn bộ tầng năm đều là phòng bao riêng, hoàn cảnh cũng yên tĩnh và tốt hơn rất nhiều so với tầng một! 

"Biết nhà hàng Vinh Hoa là chỗ nào không?" Lúc đi tới tầng năm, Lê Tử Thiện khẽ cười nói: "Nhà hàng Vinh Hoa là nhà hàng tốt nhất Lâm Hải, mà tầng năm còn là nơi ăn uống đắt tiền nhất Lâm Hải, cũng là nơi ngon nhất. Bố tôi vậy mà lại dẫn các người tới nơi này, thực sự là phung phí của trời mà."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK