Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Shawn Dempsey mỉm cười và nói bằng tiếng địa phương trôi chảy: "Ông Lâm, không biết ông định ra tay khi nào. Khi nào ông ra tay, tôi sẽ có thể trở về suôn sẻ. Tôi không muốn ở lại nơi này thêm một ngày nào nữa. Tôi có cảm giác như người phụ nữ đó sẽ đến giết tôi." 

"Đừng nôn nóng, vì Vương Giai Kỳ hiện giờ đang có rất nhiều Người Gác Đêm ở bên cạnh. Hơn nữa Giản Hưng từng nói rằng số 0 trước đây cũng đang ở Lâm Hải. Chúng ta không biết gương mặt thật của kẻ đó, ra tay sẽ có rủi ro." Đối diện với ông ta, người đàn ông mặc áo khoác thản nhiên nói. 

"Có ông ở đây, tất nhiên tôi sẽ không sợ" Shawn Dempsey nói: "Bây giờ có Hồng Nguyệt, có gia tộc Dempsey của chúng ta, hiện tại có ông và ngài Ẩn Giả gia nhập, chủ nhân nhất định sẽ ban ân cho chúng ta!" 

Người đàn ông trung niên đối diện cười nhẹ, không lên tiếng. 

Đột nhiên, lỗ tai người đàn ông trung niên khẽ nhúc nhích, ông ta cầm ly rượu bước lên lầu nói: "Có người tới. Hẳn là Người Gác Đêm tới khởi binh hỏi tội. Cậu tự mình giải quyết đi!" 

"Đừng lo lắng! Họ không dám làm gì tôi đâu." Shawn Dempsey hờ hững nói. 

Người đàn ông trung niên bước lên lầu, ngay sau đó có tiếng gõ cửa vang lên. 

Shawn Dempsey bước đến cửa và mở cửa ra, Lê Văn Vân và Phạm Nhược Tuyết đã đứng đó. Phạm Nhược Tuyết không đeo mặt nạ bảo hộ, đôi mắt đẹp của cô nhìn Shawn Dempsey. 

"Ái chà chà, bác sĩ Phạm, không ngờ cô lại đích thân đến thăm tôi. Thật là vinh hạnh. Mời vào" Shawn Dempsey hiển nhiên đã quen biết Phạm Nhược Tuyết. Dù sao bản thân anh ta cũng là Người Gác Đêm, về phần Lê Văn Vân, anh ta trực tiếp bỏ qua. Nghĩ Lê Văn Vân chỉ là một Người Gác Đêm bình thường do Phạm Nhược Tuyết đưa đến mà thôi. 

Anh ta không biết rằng Lê Văn Vân mới là thần chết! 

“Số 2 bị anh đả thương, đúng không?” Sau khi bước vào, Phạm Nhược Tuyết nhàn nhạt mở miệng. 

Shawn Dempsey nhún vai hờ hững nói: "Cô ta muốn giết tôi, sau đó bị tôi đả thương. Nói mới nhớ, số 2 Người Gác Đêm của các cô lại kém cỏi đến thế, có vẻ như các người đã xuống dốc rồi. Giản Hưng lúc trước và Lê Văn Vân ở thế hệ đầu tiên đều là những tồn tại khiến cả thế giới ngầm nghe tin phải sợ mất mật." 

“Anh phải cho tôi một lời giải thích!” Phạm Nhược Tuyết nhẹ giọng nói. 

"Cái gì? Nói cái gì thế?" Shawn Dempsey cười khẩy rồi hỏi: "Người bên phía các cô đã ra tay với tôi, bản thân mình không tài giỏi nên mới bị tôi đánh cho bị thương. Tôi chưa đòi các người giải thích đã là tận tình tận nghĩa rồi. Giờ cô lại có thể tìm tối đòi giải thích? Thật là nực cười!" 

“Tại sao cô ấy lại muốn giết anh, anh không tự coi lại chính mình sao?” Bác sĩ Phạm giễu cợt nói. 

Shawn Dempsey cười, khẽ lắc ly rượu đỏ của mình, nói: "Đương nhiên là tôi không biết. Tất nhiên, bác sĩ Phạm, nếu cô sẵn sàng ngủ với tôi, có lẽ tôi sẽ biết." 

“Chỉ dựa vào anh mà cũng xứng đáng ra tay với số 2ư?” Lê Văn Vân chế nhạo, sau đó nhàn nhạt nói: "Người ở trên kia, xuống dưới đi!" 

Nghe được lời Lê Văn Vân nói, bấy giờ Shawn Dempsey mới chú ý đến Lê Văn Vân, anh ta chế nhạo: "Tôi đang nói chuyện với bác sĩ Phạm, anh xía mỏ vào..." 

Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta nhìn thấy chuối dao kép trên lưng Lê Văn Vân, đồng tử của anh ta đột nhiên co rút lại! 

"Phá Không và Vô Danh! Anh là..." 

Keng! 

Trước khi anh ta dứt lời, âm thanh của đạo ra khỏi vỏ đã vang lên. 

Trong biệt thự, con người Shawn Dempsey co rút. 

Trong nháy mắt, Lê Văn Vân đã xuất Phá Không ra. 

Anh lười nói nhảm với người này, giơ đạo đã chém, anh muốn làm thịt người này, sau đó sẽ làm thịt cái tên trên lầu kia! 

“Số 0, mày là số 0!” Shawn Dempsey biến sắc. Ly rượu rơi xuống đất, hét to: “Ông Lâm, cứu tôi!” 

"Ầm!" 

Trên lầu bỗng truyền đến tiếng nổ, âm thanh cửa sổ bị phá vang lên, người trên lầu trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống, sau đó... Lê Văn Vân nghe thấy tiếng người trên lầu đang rời đi. 

Đúng vậy, lúc ông ta nghe Shawn Dempsey nói ra hai chữ số 0, ông ta thậm chí không động thủ, mà trước hết quyết định chạy trốn. 

Vẻ mặt Lê Văn Vân hơi đổi, anh nhìn Shawn Dempsey. 

“Mày không thể giết tao” Vẻ mặt Shawn Dempsey thay đổi, nói: “Ông nội tao là một trong những người đứng đầu gia tộc Dempsey. Mày giết tao sẽ dẫn đến Người Gác Đêm nội loạn!” 

“Chứng cớ đâu?” Lê Văn Vân nhàn nhạt nhìn anh ta: “Ba năm trước, các người không để lại chứng cứ, hôm nay, các người lấy đâu ra được cái gọi là chứng cứ chứ? Dảm ra tay với số 2, hại chết Đường Đường, mày chết cũng không hết tội” 

Shawn Dempsey đờ đẫn, anh ta không ngờ Lê Văn Vân sẽ nói vậy. 

“Thêm nữa, rất nhanh tao sẽ đưa ông già kia của mày đến gặp mày thôi.” Lê Văn Vân cười lạnh một tiếng. Đồng thời nâng tay đảo một cái, ánh đao lóe lên, đầu Shawn Dempsey lập tức rơi xuống đất, trên mặt anh ta còn đầy vẻ khó tin. 

“Có xử lý người, tôi đuổi theo đám đó!” Lê Văn Vân nhẹ nhàng nói: “Người kia mới là đầu sỏ đánh số 2 bị thương, cô ở bên này xử lý sạch sẽ một chút.” 

“Yên tâm, tôi rất chuyên nghiệp.” Phạm Nhược Tuyết nhẹ giọng đáp. 

Lê Văn Vân cũng không nói nhiều nữa, anh vợt ra từ biệt thự, men theo phương hướng người kia chạy trốn mà đuổi theo. 

Trong màn đêm tối mịt, tốc độ của Lê Văn Vân rất nhanh, giống hệt một con báo săn đêm, nhanh chóng đuổi theo dấu vết con mồi. 

“Hửm?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK