Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chờ bọn họ rời đi, Lê Văn Vân bĩu môi nói: "Hai thứ rác rưởi!"

 

Nói xong, anh nhìn Đao Ba nói: "Đao Ba, anh cũng xuất thân từ Người Gác Đêm. Hiện tại tuyển người thì không thành vấn đề, nhưng anh cũng phải ràng buộc bọn họ một chút, những chuyện đã làm trước kia vẫn nên đừng làm thì hơn."

 

Đao Ba ho khan gật đầu: "Tôi biết, bây giờ chỉ là mới nhận người thôi!"

 

Nói xong, anh ta mang vẻ mặt hào hứng nói: "Anh không biết đâu, cả ngày hôm nay ông đây nhận khoảng hai ngàn người, đỉnh cấp có đến năm mươi, sáu mươi người. Chỉ là tôi có hơi chột dạ, bọn họ giờ đều bảo tôi là siêu cấp, tôi lại ngại phủ nhận. Nếu một ngày họ phát hiện ra tôi không phải, vậy tôi sẽ tiêu rồi!"

 

Lê Văn Vân vỗ vai anh ta: "Hãy tin tưởng vào tài diễn xuất của anh!"

 

Nói xong Lê Văn Vân nhặt cái túi trên mặt đất đưa cho anh Dương, nói: "Anh Dương, anh có thể cầm lấy số tiền này, bọn họ không dám gây phiền toái cho các anh đâu, cứ yên tâm tiêu xài."

 

Hai vợ chồng ở trên đất ngẩn ngơ một hồi, sau đó liên tục xua tay nói: "Không được, không được, nhiều tiền như vậy, chúng tôi cũng không yên tâm!"

 

Lê Văn Vân vỗ vai họ: "Nhớ nhé, phố ổ chuột bây giờ đã khác trước nhiều rồi, cứ yên tâm tiêu xài, cải thiện điều kiện sống của mình một chút!"

 

Nói xong, anh xoay người đi vào nhà, Đao Ba nhanh chóng đuổi theo nói: "Phải rồi, tôi tới đây tìm anh là có việc."

 

“Sao vậy?” Lê Văn Vân đi về nhà, quay đầu hỏi.

 

"Lần này gia nhập vào với chúng ta có rất nhiều người đều là đỉnh cấp của bên khu Bắc. Có vẻ như bọ họ đã xảy ra chuyện gì đó, điều kiện để gia nhập vào chúng ta là hy vọng rằng tôi ra mặt và thương thảo với Lục Khiêm đó một chút, bảo Lục Khiêm buông tha cho gia đình của họ." Đao Ba nói: "Lục Khiêm dường như đã kiểm soát gia đình của họ, sau đó đến ép buộc họ tham gia vào trận đấu của trường đấu thú đó."

 

“Nhưng là anh biết mà, mẹ nó, tôi chỉ là một đỉnh cấp, đối mặt siêu cấp sẽ nhũn hết chân ra, thương lượng như thế nào nữa.” Đao Ba có chút nói không nên lời: “Cho nên tôi muốn hỏi anh, anh nghĩ như thế nào về vấn đề này?"

 

Lê Văn Vân sờ mũi, rồi nói: "Quay lại nói với bọn họ, ngày mai chúng ta... khởi xướng thánh chiến chống lại khu Bắc!"

 

Nghe những lời của Lê Văn Vân, Đao Ba ngồi bệt xuống đất, đầu óc trở nên trống rỗng!

 

Thánh chiến!

 

Điều này có nghĩa là Lê Văn Vân muốn khiêu chiến Thánh chủ của khu Bắc, một tồn tại siêu cấp.

 

"Thật hay giả vậy..." Đao Ba nói.

 

Lê Văn Vân cười khẽ: "Đương nhiên là thật, mục đích lần này của tôi vốn là muốn giết Thánh Chủ khu Bắc. Đúng lúc hiện tại anh cũng tuyển rất nhiều người, tôi sẽ trực tiếp cho anh ngồi lên vị trí Thánh Chủ khu Bắc."

 

Đao Ba liếm môi, nhưng vẫn có chút lo lắng.

 

“Yên tâm đi, Lục Khiêm đó, tôi chỉ cần một đao đã chém chết. Hơn nữa bên chỗ chúng ta cũng không chỉ có một mình tôi là siêu cấp.” Lê Văn Vân nói một cách bình tĩnh.

 

Đúng vậy, Lê Văn Vân suy đoán rằng bên khu Bắc có khoảng ba siêu cấp. Nếu chỉ có một mình anh thì có thể rất khó đối mặt, nhưng bây giờ Hoàng Thi Kỳ đã xuất hiện, hơn nữa Hoàng Thi Kỳ cũng đã thành công đột phá lên siêu cấp, điều này có nghĩa là, ít nhất Hoàng Thi Kỳ có thể giữ chân được một người.

 

Vậy thì Lê Văn Vân đối mặt với hai người, cho dù là họ là người đứng thứ sáu và thứ bảy trong Thiên Bảng, hiện tại anh cũng chắc chắn ở một mức nào đó!

 

Giản Hưng cộng thêm Ellen Hibbert có thể giỏi hơn Lý Đông Dã cộng với Vân Đạo Tử, dù sao thì họ cũng đã già rồi.

 

Nhưng Lê Văn Vân đã thu hoạch được năm miếng long cốt, cộng với hai miếng trong tay thì anh có bảy miếng xương. Sau một ngày hấp thụ chúng, anh cảm thấy mình thực sự có thể sánh ngang với Hodges.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK