Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt cô không chút sợ hãi.  

 

Lúc này là lúc Triệu Vũ Linh vui vẻ nhất, cùng với mấy đứa nhỏ nhà họ Triệu phản ứng, lớn tiếng nói: "Hay~"  

 

Sau đó anh ta vỗ tay đầu tiên, giống như nhà họ Diệp bị anh ta đánh bại, đã có Triệu Vũ Linh khởi xướng, trong sân tất cả mọi người đều phản ứng kịp vỗ tay kêu hay, ủng hộ Độc Cô Vô Tình.  

 

Sắc mặt người nhà họ Diệp trong tiếng vỗ tay đen sạm đi, trong ván cuối cùng hôm nay, họ thua càng thêm thua.  

 

Lần này có người của nhà họ Triệu lên tiếng, liệu có so tài gì không, trong sân cũng không có ai trả lời, sau đó nhà họ Triệu đáp lễ lại, cho tất cả những ai đến và có thể khống chế nhà họ Triệu một nhân sâm rừng trăm năm.  

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm sửng sốt, đây là một tác phẩm nổi tiếng, tuy là nhân sâm rừng trăm năm tuổi, nhưng hôm nay có gần một triệu cổ võ giả, toàn bộ thiên cổ đều có nhân sâm rừng.  

 

Tất nhiên, người nhà họ Diệp không yêu cầu nhà họ Triệu đáp lễ, Triệu Trường Sinh đã trả lại viên Thiên Tinh Thạch cho Diệp Tái Thiên khi Diệp Tái Thiên lấy nó.  

 

Động thái này chứng tỏ nhà họ Triệu và nhà họ Diệp hoàn toàn vạch ra ranh giới.  

 

Diệp Tái Thiên hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi, nhưng trước khi đi ra ngoài, cũng không nhìn lại nói: "Đại hội cổ võ hãy đợi đấy ~"  

 

Nói xong, ông đưa theo đệ tử nhà họ Diệp rời đi, lúc này toàn bộ đại thọ mới kết thúc viên mãn.  

 

Không biết câu đại hội cổ võ chờ xem làn muốn đe dọa ai?  

 

Dương Bách Xuyên nghĩ rằng pong ta đang uy hiếp anh, nhưng anh không quan tâm chút nào.  

 

Về phần đại hội võ cổ hai tháng sau, anh đương nhiên biết, nhưng không rõ đại hội cổ võ này là làm cái gì.  

 

Đang suy nghĩ quay lại hỏi người quen.  

 

Sau khi mọi người rời đi, chỉ còn lại người của nhà họ Triệu, Dương Bách Xuyên, Vương Huyền Cơ và Phương Đạo Trường ở trên sân.  

 

Triệu Trường Sinh mời mấy người vào phòng trà, để họ dùng trà, cảm ơn Vương Huyền Cơ và Phương Đạo Trường.  

 

"Trường Sinh không cần quá khách sáo. Sau ngày hôm nay, nhà họ Triệu và nhà họ Vương sẽ là người thân, haha." Lời nói của Vương Huyền Cơ, Dương Bách Xuyên thực sự coi họ như người thân.  

 

Về vấn đề này, Dương Bách Xuyên cũng bày tỏ lòng biết ơn đối với ba lão gia tử.  

 

Lúc này, Độc Cô Vô Tình nói: "Tiên sinh, tôi muốn gọi điện cho em trai nói cho nó biết tôi tới Yên Kinh, tôi muốn nói nhà mình sẽ đóng quân ở Yên Kinh, sau khi tiên sinh làm xong việc, mời tinh sinh đến nơi đóng quân của nhà Độc Cô lam khách.”  

 

Dương Bách Xuyên sững sờ một lúc, sau đó phục hồi tinh thần lại nói: "Được rồi, cô có chuyện phải làm, tôi sẽ quay lại tìm cô.”  

 

Dương Bách Xuyên nhớ Độc Cô Vô Tình đã từng nói qua nhà cô còn có một em trai tên là Đôc Cô Hối, cũng là một thiên tài.  

 

Nếu nhà người ta ở Yên Kinh có nơi đóng quân, vậy thì không cần phải lo lắng.  

 

Vương Huyền Cơ bảo Vương Tông Nhân tiễn Độc Cô Vô Tình đi.  

 

Truyền thống của nhà họ Triệu cũng là phong kiến, phụ nữ không được phép có mặt, Triệu Nam sau khi pha trà cho mọi người cũng bị Triệu Trường Sinh đuổi đi.  


Trên bàn chỉ còn lại một ông già và Dương Bách Xuyên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK