Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng cao thủ của gia tộc Thần Phượng nhìn nhau, sau đó đều nhìn vào Dương Bách Xuyên.

Thật ra lúc đầu mọi người không hề để mắt đến hắn mà chỉ quan tâm Tiểu Phượng Hoàng, về chuyện giữa hắn và Thần Phượng bà bà, thậm chí bọn họ còn không biết Phong Tiên nhờ bà ấy đến chống lưng cho hắn.

Mọi người chỉ nghĩ Dương Bách Xuyên là một thánh chủ của Tu Chân Giới mà thôi.

Một thánh chủ Phi Thiên cảnh không đáng là gì ở trong mắt các cao thủ của gia tộc Thần Phượng.

Nhưng ở Tiểu Yêu Giới, không người nào không biết đến đại danh của Phong Tiên, bây giờ lại nhìn thấy Dương Bách Xuyên và nàng thân thiết đến mức xưng tỷ gọi đệ, những cao thủ này mới bắt đầu xem trọng hắn.

Phong Tiên là người đến từ Tiên Giới, không có kẻ nào ở Tiểu Yêu Giới dám trêu chọc, cũng không có ai dám đụng chạm đến nàng, mọi người đều phải nịnh bợ nàng, xem ra Dương Bách Xuyên cũng là người có bối cảnh không nhỏ.

Vậy thì càng phải nịnh nọt nhiều hơn.

Bây giờ cả gia tộc Thần Phượng mới biết vì sao Thần Phượng bà bà phải đích thân xuống núi tìm hắn.

Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng rất vui vẻ khi gặp lại Phong Tiên, hắn bước tới nói: “Sao đệ có thể quên Cửu Nhi tỷ tỷ được chứ, đệ không ngờ người mà Thần Phượng tiền bối nhắc đến lại là tỷ.”

“Bái kiến tiền bối Phong Tiên.” Lúc này Mai tỷ cũng bước tới chào hỏi, năm xưa lúc đến Lam Tâm hoa viên nàng ấy cũng có mặt ở đó, cả hai cũng xem như người quen nên phải chào hỏi một tiếng.

“Ha ha, Mai cô nương đúng là càng ngày càng xinh đẹp, Vân đệ đệ thật may mắn.” Phong Tiên mỉm cười trêu chọc Mai tỷ và Dương Bách Xuyên.

“Tiểu Phượng Hoàng, chúng ta lại gặp nhau rồi ~” Phong Tiên vừa nói vừa nhìn Tiểu Phượng Hoàng.

Trên thế gian không có nhiều chim thần phượng hoàng, chắc hẳn cả thế giới chỉ còn một con Tiểu Phượng Hoàng này mà thôi, mặc dù Phong Tiên cũng là mật ong chín cánh hiếm có, nhưng vẫn kém hơn một chút so với chim thần phượng hoàng, nên nàng mới chủ động chào hỏi Tiểu Phượng Hoàng.

Nhưng Tiểu Phượng Hoàng chỉ gật đầu, nàng ấy không giỏi giao tiếp.

Sau đó Thần Phượng bà bà dẫn người đến bái kiến và mời Phong Tiên vào đại điện.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Thần Phượng bà bà mới mỉm cười nhìn Phong Tiên: “Dương thánh chủ vẫn luôn hỏi người đứng sau bà già này là ai, bây giờ thì tốt rồi, không còn áp lực nữa, ha ha~”

Cho dù là nhân vật như Thần Phượng bà bà cũng có khía cạnh hài hước.

Phong Tiên và Dương Bách Xuyên đều bật cười.

Trong cuộc trò chuyện sau đó, cuối cùng Phong Tiên cũng vào thẳng vấn đề: “Thật ra ta nhờ Thần Phượng bà bà đến tìm đệ là vì một chuyện khác, dĩ nhiên liên quan đến gia tộc Thiên Lang, tỷ tỷ cũng thật lòng muốn giúp đệ. Hôm nay tỷ tỷ cũng nói thẳng, nếu đệ đến gia tộc Thiên Lang thì ta đi cùng với đệ.”

“Bà già này cũng đại diện gia tộc Thần Phượng sẽ dốc hết sức trợ giúp Dương thánh chủ.” Thần Phượng bà bà vội vàng lên tiếng bày tỏ lòng trung thành.

Thật ra Dương Bách Xuyên biết Thần Phượng bà bà đang thể hiện thái độ trung thành đối với Phong Tiên.

Hắn không hề cảm thấy những lời của Phong Tiên có gì kỳ lạ, quả nhiên nàng có việc tìm hắn, như vậy mới bình thường. Nếu Phong Tiên không có yêu cầu gì mà vô duyên vô cớ giúp mình, điều đó mới khiến hắn không yên tâm.

Khi nghe nói nàng lại có chuyện muốn mình giúp đỡ, Dương Bách Xuyên mới cảm thấy yên tâm mà cười nói: “Cửu Nhi tỷ tỷ có chuyện gì cứ việc nói ra, nếu tiểu đệ có thể giúp một tay, dĩ nhiên không thành vấn đề.”

Hắn đã tỏ rõ ý của mình, có thể giúp đỡ, nhưng phải xem có thể làm được không.

Phong Tiên uống cạn một ly linh tửu, cười ha hả nói: “Tỷ tỷ thích người thẳng thắn sảng khoái như đệ, cũng tiện cho chúng ta nói thẳng mọi chuyện…”

Nhưng Phong Tiên nói đến đây thì dừng lại và nhìn Thần Phượng bà bà: “Bản tiên muốn nói riêng vài câu với Vân đệ đệ, Thần Phượng bà bà có thể tìm một nơi yên tĩnh không? Chuyện của gia tộc bà không cần phải lo.”

Câu sau xem như đã đồng ý với điều kiện nào đó của Thần Phượng bà bà.

Người sau vui vẻ đáp lại: “Nếu vậy thì làm phiền tiền bối Phong Tiên, bà già này nhớ ra vẫn còn vài chuyện cần thương lượng với các tộc nhân.”

Một người dày dặn kinh nghiệm như Thần Phượng dĩ nhiên biết ý tứ, bà ấy lập tức dứt khoát đứng dậy, thuận tiện mời Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng tham quan gia tộc Thần Phượng.

Vốn dĩ Dương Bách Xuyên không muốn bảo bọn họ ra ngoài, nhưng sau khi nhìn thấy Mai tỷ và Tiểu Phượng Hoàng ôm Báo Nhi trong lòng đứng dậy cũng không ngăn cản.

Trong đại điện chỉ còn hai người Phong Tiên và Dương Bách Xuyên.

Hắn nhìn Phong Tiên và nói: “Không biết Cửu Nhi tỷ tỷ có chuyện gì?”

Lúc này nụ cười trên mặt Phong Tiên đã biến mất, nàng vung tay bày một vòng cấm chế xuống đại điện, vẻ mặt rất nghiêm trọng như thể không muốn có người nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK