Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên nhanh chóng lùi về sau mấy chục mét.

“Ầm…”

Một đạo huyết quang phóng lên cao, dần dần hội tụ thành một hình người cao bằng người bình thường.

Mặc dù thân thể của lão ma đầu bị hắn dẫm thành bánh nhân thịt nhưng ma hồn của lão ma đầu này quá cường hãn, chuyện này nằm trong dự đoán của hắn.

Nhưng có thể xử lý thân thể của gã cũng coi như giết gã một lần.

Hiện tại thân xác bị lão ma đầu đoạt xá đã bị hủy, ma hồn bộc phát.

Dương Bách Xuyên cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn chỉ có thể thi triển Phương Thốn Càn Khôn trong nửa phút, nếu có thể dài thêm chút nữa, có khi có thể xử lý luôn cả thần hồn của lão ma đầu.

Nhưng cũng không sao, không có thân thể, Dương Bách Xuyên muốn nhìn xem lão ma đầu này còn có chiêu gì.

Huyết quang tản ra hơi thở kinh người, Dương Bách Xuyên cũng không sốt ruột xông lên, hắn muốn xem xem lão ma đầu còn làm được gì nữa.

…...

Lúc này tình hình của đám Nạp Lan Ngự Phong vô cùng không ổn, bị trận pháp do Tử Hoàng và các đại yêu tạo thành áp chế…

Tứ đại Kim Cương dưới trướng lão ma đầu cũng bị nghé con, tiểu Phượng Hoàng và các thần thú khác liên hợp xử lý.

Sau khi trâu thần Ngũ Sắc giải quyết xong đám oán linh kia, chậm rãi đi về phía Dương Bách Xuyên, nhìn huyết quang ngập trời, hiếm khi nghiêm túc nói: “Cẩn thận, hơi thở không thích hợp, ta cảm nhận được hơi thở thần hồn còn mạnh hơn cả cấp Tiên Vương.”

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đã biết, lúc trước sư phụ từng nói qua lai lịch của lão ma đầu cho hắn, hắn nói với trâu thần Ngũ Sắc: “Cà lăm, ngươi đi hỗ trợ xử lý mấy Tán Tiên kia đi.”

Trâu thần Ngũ Sắc gật đầu nói: “Cũng được, mấy tên Tán Tiên kia còn chưa bị ép dùng ra thực lực chân chính, chỉ dựa vào mấy thuộc hạ của ngươi mà muốn giết bọn họ thì chưa đủ, nhưng nói thật, nếu bọn họ liều mạng, bổn tiên cũng không có cách.”

“Đi đi, chờ giải quyết xong lão ma đầu ta sẽ đến xử lý mấy lão bất tử kia.” Dương Bách Xuyên cũng biết mấy Tán Tiên lão quỷ kia khó đối phó, bởi vì cho đến bây giờ cấp bậc của bọn họ vẫn bị áp chế ở tam chuyển, nếu mở ra tứ chuyển, có khí sẽ đả thương người.

Dù sao tu vi Tán Tiên tứ chuyển đã vượt xa cảnh giới Phi Thăng, có thể sánh ngang với tiên nhân.

Một mình trâu thần Ngũ Sắc không đối phó được năm người bọn họ, mặc dù đám Tử Hoàng đông nhưng chưa chắc có thể đối phó được với cấp Tiên Nhân sau khi bùng nổ.

Trâu thần Ngũ Sắc biến mất.

Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long, chờ thần hồn của lão ma đầu thay đổi, hắn sẽ không dễ dàng ra tay.

Đám người Diệu Tiên đứng nơi xa không ra tay.

Năm đại thánh địa đều đến, nhưng ba Thánh chủ đều đang đánh Vân Môn Tiên Cảnh, hiện tại chỉ còn lại Diệu Tiên Thông Thiên Cun và Thánh chủ thánh địa Đao Chủng.

Hai người bọn họ không ra tay, trưởng lão ba nhà kia cũng không nhúc nhích.

Thánh chủ Đao Chủng nhìn về phía mấy Tán Tiên bị đám đại yêu Vân Môn bao vây, lại nhìn về phía Dương Bách Xuyên, không nhịn được nói với Diệu Tiên: “Chẳng lẽ… Chúng ta thật sự không ra tay?”

Diệu Tiên thở dài: “Tính kế Vân Môn đã rất tiểu nhân rồi, chúng ta thường xuyên nói đại nghĩa chính nghĩa, lần này lại làm ngược lại với tôn chỉ của thánh địa chúng ta.

Chúng ta có thể bị tôn xưng làm thánh đại trong muôn vàn tông môn ở Tu Chân Giới bởi vì thủ vững tác phòng hành sự chính nghĩa đến tận nay, vô số tông môn mới giữ gìn chúng ta.

Nhưng lần này tính kế Vân Môn, hy sinh Vân Môn dụ hoặc Ma tộc, muốn tóm gọn Ma tộc, chiếm danh tiếng tốt ở Tu Chân Giới… Nhưng Vân Môn cũng là chính đạo, cũng bị chúng ta tán thành trở thành thánh đại một phương trong giới tu giả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK