Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ĐM ~

Cuối cùng hắn cũng thấy rõ bộ mặt thật của đám gọi là chính đạo kia.

Tất nhiên hắn không vơ đũa cả Tán Tiên đứng sau Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên.

Dương Bách Xuyên cảm thấy vui mừng vì điều này, hoạn nạn thấy rõ bạn, Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên đã thể hiện rõ điểm này.

Nhìn bảy người lần lượt rời đi, mặc dù Dương Bách Xuyên nắm chặt tay, sát ý ngập trời, nhưng không ngăn cản, không phải hắn đánh không lại, mà là… Hắn có ý khác hay hơn.

Nếu đám khốn nạn các ngươi có thể tính kế Vân Môn Tiên Cảnh, vậy thì Dương Bách Xuyên này sẽ để cho các ngươi tính kế.

Đến lúc đó xem xem ai tính kế ai.

“Bọn họ tính kế ngươi, ngươi còn để bọn họ rời đi?” Trâu thần Ngũ Sắc không nhịn được lên tiếng.

“Không đáng, nếu đã biết sự vô sỉ của đám âm độc kia, ta sẽ chờ bọn họ đến tính kế, lần này không chém giết sạch sẽ bọn họ, ta không tên Dương Bách Xuyên, đi thôi, chúng ta trở về.” Dương Bách Xuyên híp mắt, xoay người trở về dãy núi Vân Lôi.

…...

Vân Môn Tiên Cảnh, Dương Bách Xuyên ngồi ở đại điện.

Toàn Vân Môn đều biết chuyện hắn trở về.

Biết sớm nhất là thú Vân Lôi Quốc Bảo bảo vệ đại trận, nó là thần thú bảo hộ của đại trận nên có thể cảm ứng được đầu tiên, toàn bộ Vân Môn Tiên Cảnh cũng chỉ có Dương Bách Xuyên mới có thể tùy ra ra vào trung tâm đại trận.

Sau ki Dương Bách Xuyên xuất hiện đã thả Âu Dương Ngọc Thanh và con trai Dương Tinh Phó, Đoàn Đoàn Viên Viên, con gái Âu Dương Nhạc Nhạc, cháu ngoại Tiểu Mạn Mạn cùng với Mai tỷ và đám đệ tử Vân Môn ra khỏi không gian hồ Càn Khôn.

Người nhà đoàn tụ không thể thiếu phát tiết cảm xúc, sau khi hoãn lại cảm xúc, Dương Bách Xuyên bảo Triệu Nam mang mọi người đi dàn xếp, nhưng để lại nhân viên mà Xuyên môn chủ muốn, dò hỏi chuyện xảy ra trong Vân Môn Tiên Cảnh.

Không khác lời kể của Tiểu Chuột Yêu mấy, Ma tộc giết một phần yêu binh mà hắn tản ra ở Tu Chân Giới, nhưng sức chiến đấu cấp cao thì không bị tổn hại.

Hắn cũng kể lại chuyện bảy Tán Tiên đứng sau các thánh địa cấu kết với Ma tộc muốn tiêu diệt Vân Môn làm người của Vân Môn chấn động mạnh.

Năm đó lúc Ma tộc tấn công Vân Môn Tiên Cảnh cũng đã thể hiện rõ sự cường đại của bọn họ, nếu không có Quốc Bảo thú Vân Lôi, có đại trận phòng ngự ngăn cản, năm đó là phúc hay họa rất khó nói.

Hơn nữa mọi người biết rõ đám người trên đảo Tán Tiên đều là Tán Tiên tứ chuyển, có thể sánh ngang với Tiên Nhân, tất cả đều vô cùng lo lắng.

Dựa theo thực lực hiện tại của Vân Môn Tiên Cảnh không sợ đối đầu với bất cứ Phi Thăng cảnh nào, thậm chí mấy thánh địa lớn liên hợp tấn công cũng không hề sợ, bọn họ có thực lực trấn áp.

Nhưng chỉ giới hạn trong cấp bậc Phi Thăng, nếu đụng phải cường giả như Tán Tiên tứ chuyển, không ai có thể nắm chắc.

Sự chênh lệch giữa Tán Tiên tứ chuyển và Phi Thăng cảnh giống như thiên địa.

Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Mọi người không cần lo lắng, Tán Tiên tứ chuyển mà thôi, ta còn có năng lực ứng phó, hơn nữa tên cà lăm kia là Tiên Nhân chân chính, những Tán Tiên tứ chuyển cần áp chế tu vi kia không thể so được với nó, lần này chúng ta phải để những kẻ dám tính kế Vân Môn Tiên Cảnh hối hận cả đời.”

Dương Bách Xuyên nói xong, mọi người nhìn theo ánh mắt của hắn, lúc này mới phát hiện trong đại điện có một con dị thú hai sừng mập như lợn đang nằm bò.

Nghe ý của Thánh chủ Dương Bách Xuyên, thứ này có thể sánh ngang với Tiên Nhân?

Mập như vậy, thật sự là tiên thú?

Mọi người đều tỏ vẻ nghi ngờ về điều này, nhưng mọi người cũng biết Dương Bách Xuyên cũng sẽ không lừa gạt mấy chuyện như này.

Trâu thần Ngũ Sắc đang lười biếng nằm trong một góc đại điện nghe thấy Dương Bách Xuyên khen nó, lập tức trở nên hưng phấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK