Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên chỉ cự kiếm về phía Tề Mặc Hành, trong hai mắt tràn đầy sát ý.

Đối mặt với ánh mắt như lưỡi dao của tôn sát thần Dương Bách Xuyên, cho dù Tề Mặc Hành là cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không nhịn được mà run rẩy.

Nhưng mà dù sao Tề Mặc Hành cũng không tính là tu chân giả bình thường, là cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ, càng là đại lão tọa trấn thành Yêu Quang mấy trăm năm, trải qua sóng to gió lớn, đương nhiên sẽ không sợ ánh mắt của Dương Bách Xuyên.

Đương nhiên trong lòng vô cùng kiêng dè với tiểu tử chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ này,

Trận chiến vừa rồi, lão và lão già gầy gò bên cạnh vẫn chưa ra tay, để cho tu sĩ khác đi đánh đầu trận để quan sát Dương Bách Xuyên.

Đã từ giao chiến với Dương Bách Xuyên một lần, trong ba cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ bên ngoài bọn họ, một người thuộc Kình Thiên Môn đã bị Dương Bách Xuyên chém đôi người, hoàn toàn trở thành đồ bỏ đi.

Bây giờ hai người Tề Mặc Hành và lão già gầy gò Linh Sơn Cốc đều cẩn thận, vậy nên mới để cho gần trăm Nguyên Anh tu sĩ đánh đầu trận, kết quả không ngờ bị Dương Bách Xuyên giết một đóng, toàn tuyến sụp đổ.

Sau quan sát một lúc, ánh mắt Tề Mặc Hành đầy căng thẳng, không thể nhìn thấu được Dương Bách Xuyên.

Dù là khí tức hùng hậu hay thanh kiếm cổ xưa trong tay Dương Bách Xuyên, hoặc là thân pháp thần thông quỷ dị, thực lực hắn biểu hiện hoàn toàn không phải là một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ nên có.

Tề Mặc Hành và lão già gầy gò liếc nhau, đều nhìn thấy kết luận từ trong mắt đối phương, chắc chắn thằng nhóc trước mắt là cao thủ đang che giấu tu vi.

Có lẽ hắn hơn cả Nguyên Anh hậu kỳ? Thậm chí là đại viên mãn, có khi còn mạnh hơn.

Nếu không há có thể một mình đang cho gần trăm Nguyên Anh tu sĩ khóc cha gọi mẹ?

Trong vòng mười hơi thở ngắn ngủi giết chết nămm sáu mươi tu sĩ Nguyên Anh, đương nhiên trong đó đa số là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng cũng cho thấy thằng nhóc này cũng có thể giết chết tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, nói là sát thần cũng không ngoa chút nào.

Tề Mặc Hành cũng đã điều tra thằng nhóc đột ngột xuất hiện đại náo thành Yêu Quang đến gà bay chó sủa nay, dĩ nhiên phát hiện hắn đi theo Mạnh lão đầu của thành Yêu Quang vào thành, lão Mạnh Đầu tự nói hắn là cháu trai lão, tên là Dương Bách Xuyên.

Theo kết quả điều tra của Tề Mặc Hành, ở trên chợ bán yêu nô của thương hành m Dương, sau khi thằng nhóc tên Dương Bách Xuyên này nhìn thấy một yêu nô đã lập tức ra tay cướp yêu nô, sau đó trắng trợn phá tan lồng giam, thả tất cả yêu thú bị giam giữ trong chợ yêu thú ra, dẫn đến toàn bộ thành Yêu Quang đại loạn.

Có thể nói thằng nhóc tên Dương Bách Xuyên này đã đại náo thành Yêu Quang.

Trong lòng Tề Mặc Hành nghĩ vậy, vẻ mặt âm trầm nhìn Dương Bách Xuyên. nói: “Dương Bách Xuyên đúng không? Có biết thằng nhóc ngươi đã gây ra đại họa, cho dù ngươi là người của sư môn cũng không cứu không?”

Dương Bách Xuyên sửng sốt, đảo mắt lập tức hiểu được Tề Mặc Hành đang nói chuyện, hắn cười lạnh, nói: “Sao? Lo sợ sư môn của ta? Hay ngươi muốn điều tra ta? Nói thật, sư môn của ông đây ấy à, các ngươi còn chưa có tư cách biết. Đừng nói là đánh một thành Yêu Quang nho nhỏ này, cho dù lật tung cả Sơn Hải Giới thì sư phụ ta cũng không thèm để ý đâu.”

Đã biết Tề Mặc Hành kiêng kỵ mình, bắt đầu hoài nghi lai lịch của mình, Dương Bách Xuyên bắt đầu mạnh miệng, dù sao sư môn cũng không ở Sư Hải Giới, dù nói tiếp cũng không nói sai, đúng là lão đầu tử sẽ không để ý những thứ này.

Tuy rằng lão đầu tử là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, chưa từng lập tông môn gì đó, thế nhưng lão đầu tử nói ba sư huynh sư tỷ ở Tu Chân Giới của ông ấy đều có tông môn riêng, hơn nữa nghe khẩu khí của lão đầu tử, tông môn của sư huynh sư tỷ ở lập ở Tu Chân Giới cũng khá được, tông môn Sơn Hải Giới há có thể sánh với Tu Chân Giới?

Cho nên Dương Bách Xuyên cũng không tính là nói dóc.

Nhưng khi vào tai Tề Mặc Hành thì khác, trong lòng đã nghĩ đến tính chân thật?

Chẳng lẽ thằng nhóc Dương Bách Xuyên tiểu tử đúng là đệ tử đại tông môn nào đó ở Sơn Hải Giới ư?

Là tông môn nào?

Bổ Thiên Cung? Hay là đệ tử tông môn ẩn sĩ siêu cấp cổ xưa kia?

Nếu là thật thì đúng là không dễ chọc.

Hay là tiểu tử này đang nói bậy?

Trong lòng Tề Mặc Hành cảm thấy Dương Bách Xuyên không giống như đang nói dối, dựa theo tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của hắn mà thực lực thực tế đã có thể so với Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí xem như đại viên mãn, đúng là khá giống đệ tử những tông môn ẩn thế kia.

Đối với thế lực đỉnh cấp Sơn Hải Giới, Tề Mặc Hành chỉ biết Bổ Thiên Cung, thế nhưng lão đã đã từng nghe một vài thiên tài của Bổ Thiên Cung, chưa từng nghe thấy ai tên Dương Bách Xuyên.


Hiện tại xem ra chính là những đệ tử tông môn ẩn thế thần bí kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK