Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Hoàng là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử tộc Chuột Yêu Ngũ Hành, cũng là người duy nhất xưng vương.

Cũng là người có thể sánh ngang với Tiên Tôn Tiên Giới ở thời đại trước.

Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết tại sao nàng ta lại chôn mình trong mộ lớn, dùng thi thể của con cháu đời sau để mạnh hơn, còn khiến Chuột Vương suýt bị hiến tế sống, cuối cùng còn lợi dụng tinh huyết của Chuột Vương để niết bàn sống lại lần nữa.

Nhưng may mắn Chuột Vương gặp phải Dương Bách Xuyên, nếu không kết cục của Chuột Vương là bị Tử Hoàng cắn nuốt.

Dùng nước Sinh Mệnh của Dương Bách Xuyên thay thế tinh huyết của Chuột Vương, nước Sinh Mệnh của Dương Bách Xuyên không chỉ cứu sống Chuột Vương, thậm chí còn giúp huyết mạch của Chuột Vương tiến hóa.

Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, Tử Hoàng là một cường giả, cũng là một sự tồn tại nguy hiểm, cũng là một lão quái vật sống vô số năm tháng.

Với vấn đề hơi cổ xưa này, chắc chắn Tử Hoàng biết, quả nhiên… Tử Hoàng vừa mở miệng là làm người chấn động.

Không chỉ biết, còn nói ra một câu kinh thiên động địa, Thái Hoàng chính là một phần của Yêu Giới.

Sửng sốt một lúc lâu, Dương Bách Xuyên mới lên tiếng hỏi: “Ngươi… Ngươi nói cả Thái Hoang từng là một phần của Yêu Giới?”

Tử Hoàng gật đầu nói: “Đúng vậy, 60 vạn năm trôi qua, các ngươi không biết rất nhiều chuyện của thời đại trước, nhưng ta lại là người chứng kiến.

Ở thời đại trước, Tiên Giới không chỉ có tiên Nhân tộc, cũng có Yêu tiên, từng người hình thành một hệ thống… Ở Tu Chân Giới, sinh linh bước vào con đường tu đạo với mục đích phi thăng thành tiên.

Nhưng đến Tiên Giới thì lại khác, sinh linh ở Tu Chân Giới có theo đuổi của riêng mình, sinh linh ở Tiên Giới cũng có theo đuổi riêng của Tiên Giới.

Và sự theo đuổi này đã dẫn đến một kiếp nạn lớn, cũng vì nguyên nhân này ta mới ngủ say để niết bàn, để có ngày hôm nay.

Đồng thời… Lúc trước Thái Hoang cũng từng là một phần của Yêu Giới, nhưng vì sự theo đuổi của sinh linh Tiên Giới, làm cho Thái Hoang bị tách rời khỏi Yêu Giới, rơi xuống Tu Chân Giới hiện tại…”

Nói đến đây, trong mắt Tử Hoàng hiện lên sự cô đơn, không nói tiếp nữa.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại bị khơi gợi sự tò mò, hỏi: “Tức là Thái Hoang hiện tại bị tách ra từ Tiên Giới? Hay nói cách khác, Tiên Giới cũng có địa bàn của Yêu tiên, được gọi là Yêu Giới… Thậm chí có thể nói một vài sinh linh bản thổ của Thái Hoang cũng đến từ Tiên Giới?”

Tử Hoàng gật đầu nói: “Cũng có thể nói như vậy, nhưng ở Tiên Giới không phải đều là tiên, hơn nữa Yêu tộc ở Thái Hoang chính là hậu duệ của một vài Yêu Tộc cường đại ở Yêu Giới, thời gian càng lâu huyết mạch càng loãng, đến bây giờ, sợ rằng còn không bằng Nhân tộc Tu Chân Giới.”

“Vậy… Mục tiêu theo đuổi của sinh linh Tiên Giới mà ngươi nói là gì?” Dương Bách Xuyên hỏi.

Tử Hoàng liếc nhìn Dương Bách Xuyên, nghiêm túc nói: “Chủ nhân, ngươi không nên biết vấn đề này thì tốt hơn, biết xong cũng không tốt lành gì, cũng rước thêm rắc rối, bước vào Tiên Giới, ngươi sẽ tự hiểu.”

Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, nghe Tử Hoàng nói chuyện sao lại giống giọng điệu của sư phụ vậy, nhưng cũng biết Tử Hoàng nói thật, nàng ta không muốn nói, hắn cũng không hỏi nhiều.

Sau đó nói: “Được rồi, đối với ta, việc của Tiên Giới vẫn còn quá xa xôi, ta không hỏi, chúng ta trở lại chuyện chính, ngươi nói về chuyện của Trống Trận và Vạn Yêu Chi Chủ đi, chắc có thể nói về cái này chứ?”

Tử Hoàng hơi mỉm cười nói: “Tất nhiên có thể… Thật ra chủ nhân của Thái Hoang, thậm chí là Vạn Yêu Chi Chủ, trên danh nghĩa đều là Kỳ Lân Vương.

Kỳ Lân chính là vương giả của Yêu tộc, dù ở Tu Chân Giới hay Tiên Giới, Kỳ Lân đều là vương của Yêu tộc. Ở thời đại trước, Kỳ Lân Vương theo đổi đã chọc giận sự tồn tại không thể tưởng tượng, dẫn đến tai họa của Yêu Giới, cuối cùng vì giữ lại một phần hậu duệ Yêu tộc đã dùng pháp lực tuyệt thế chia lìa một góc của Yêu Giới, cuối cùng tách xuống Tu Chan Giới, hình thành Thái Hoàng hiện tại.

Trống Trận chính là chí bảo của Kỳ Lân Vương, là một Tiên Khí tuyệt thế, Trống Trận vang lên, Vạn Yêu hội tụ, chỉ cần Trống Trận vang lên, bất cứ Yêu tộc nào cũng phải nghe lệnh kêu gọi của Kỳ Lân.

Tất nhiên đây là ở thời đại trước, thứ này thật sự có năng lực hiệu lệnh vạn yêu, cũng có một tên gọi khác là Kỳ Lân Cổ, không phải tộc Kỳ Lân thì không thể dùng.

Có câu nói Kỳ Lân đánh trống, Vạn Yêu thần phục, đáng tiếc tộc Kỳ Lân đã diệt vong ở thời đại trước, huyết mạch vốn đã thưa thớt, hiện tại lại càng không có Kỳ Lân, cũng không còn ai có thể sử dụng được Kỳ Lân Trống Trận…”

Dương Bách Xuyên nghe xong, sắc mặt càng thêm cổ quái, vô thức sờ lên đồ án hồ Càn Khôn trên tay trái, thật ra hắn cũng rất muốn nói một câu, lúc này trong hồ Càn Khôn có một con thần thú Kỳ Lân.

Trăm triệu không nghĩ đến Trống Trận này chính là đồ của nghé con nhà hắn, nói cách khác tộc Kỳ Lân chính là Vạn Yêu Chi Chủ.

Nếu là vậy…

Miệng của người nào đó sắp chảy nước miếng.

Để nghé con ra đánh trống trận, tức là có thể làm cho cả dãy núi Vạn Yêu, thậm chí Yêu tộc trong Thái Hoang thần phục?

Hiện tại hắn là chủ nhân của nghé con, tương đương hắn sẽ trở thành Vạn Yêu Chi Chủ?”

Nghĩ đến đây, người nào đó kích động phát run.

Tử Hoàng và Hùng Bất Nhị nhìn thấy sắc mặt của Dương Bách Xuyên đỏ ửng, thân thể hơi run, còn tưởng rằng hắn bị làm sao.

Hùng Bất Nhị vội vàng hỏi: “Dương đại ca, ngươi làm sao vậy?”

“A… Ta không sao…” Chẳng lẽ nói nghĩ đến nghé con nên hắn quá kích động.

Dương Bách Xuyên coi Hùng Bất Nhị là bạn, cũng cho Hùng Bất Nhị một giọt nước Sinh Mệnh.

Vốn dĩ Dương Bách Xuyên không định cho Hùng Bất Nhị dùng nước Sinh Mệnh, nhưng do Thú Ngũ Hành nói lỡ miệng nên Hùng Bất Nhị biết được huyết mạch của Thanh Ngưu và Thú Ngũ Hành tiến hóa, truy hỏi mãi mới biết được Dương Bách Xuyên cho bọn hắn dùng giọt nước gì đó.

Cho nên Hùng Bất Nhị tìm Dương Bách Xuyên cũng muốn một giọt, bởi vì hắn ta cũng muốn tiến hóa huyết mạch, đối với Yêu tộc, tiến hóa huyết mạch là chuyện quan trọng nhất, ý nghĩa nhất, không Yêu tộc nào có thể chống cự được sức quyến rũ của việc tiến hóa huyết mạch,

Nhưng Dương Bách Xuyên biết sau khi dùng nước Sinh Mệnh, sống chết của Hùng Bất Nhị sẽ nằm trong tay hắn, đây là chuyện hắn không muốn.

Nhưng hắn cũng biết đối với Yêu tộc, tiến hóa huyết mạch quan trọng đến thế nào, cho nên sau khi Hùng Bất Nhị đưa ra yêu cầu, Dương Bách Xuyên không giấu giếm, nói thẳng hậu quả sau khi dùng nước Sinh Mệnh cho Hùng Bất Nhị, để Hùng Bất Nhị lựa chọn.

Kết quả Hùng Bất Nhị không hề nghĩ ngợi, nói: “Không sao, ta đã coi ngươi là huynh đệ từ lâu, ta tin tưởng ngươi sẽ không thao túng ta…”

Bởi vì sự tin tưởng của Hùng Bất Nhị, Dương Bách Xuyên cho Hùng Bất Nhị một giọt nước Sinh Mệnh, mặc dù không làm tu vi của hắn ta đột phá lên Tôn Vương trung cấp, nhưng cũng vì huyết mạch tiến hóa, tu vi của hắn ta đã đạt đến Tôn Vương sơ cấp đỉnh phong.

Huyết mạch tăng lên là chuyện sớm hay muộn.

Cho nên hiện tại Hùng Bất Nhị đã biết chuyện của Dương Bách Xuyên, nhưng sẽ không nói ra ngoài.

…...

Hùng Bất Nhị và con tê tê không nghĩ nhiều, chỉ có Tử Hoàng lại phát hiện ra gì đó, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Dương Bách Xuyên cũng không định nói suy nghĩ trong lòng mình ra, chỉ liếc nhìn ám chỉ Thanh Ngưu.

Chỉ có mấy người Thanh Ngưu và Thú Ngũ Hành biết chuyện của nghé con, nhưng hôm nay chỉ có Thanh Ngưu đến núi Trống Trận.

Nhìn thấy ánh mắt của Dương Bách Xuyên, Thanh Ngưu hiểu ra ngay, thật ra sau khi Tử Hoàng nhắc đến Kỳ Lân, Thanh Ngưu cũng đã nghĩ giống như Dương Bách Xuyên, hiện tại Dương Bách Xuyên không muốn để mấy người Tử Hoàng biết chuyện của nghé con, Thanh Ngưu cũng sẽ không nói.

Dương Bách Xuyên thử hỏi Tử Hoàng: “Có phải chỉ cần là Kỳ Lân thì có thể thúc giục Kỳ Lân Cổ hay không?”

Tử Hoàng cũng không nghĩ nhiều, cũng sẽ không nghĩ đến chuyện nghé con hoặc nói cách khác Dương Bách Xuyên sẽ có một thần thú Kỳ Lân con ở trong không gian hồ Càn Khôn, nói: “Theo lý mà nói, chỉ cần là thần thú Kỳ Lân thì đều có thể thúc giục được Kỳ Lân Trống Trận.”

“Nhưng cho dù là Kỳ Lân, nhưng nếu sức mạnh Kỳ Lân không đủ, cũng không thể thúc giục Kỳ Lân Cổ đúng không?” Hỏi xong, Dương Bách Xuyên nhìn Tử Hoàng với sự mong chờ.

“Đúng vậy, thần thú cũng có mạnh yếu, nếu là ấu thú Kỳ Lân, không thức tỉnh huyết mạch Kỳ Lân sẽ không thể thúc giục được Kỳ Lân Trống Trận.” Tử Hoàng nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt nghiền ngẫm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK