Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Từ nhỏ đã có bệnh sạch sẽ, đánh chết cũng sẽ không há miệng.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn miệng Ninh Kha mím chặt, lúc này cũng không biết bất chấp cái gì, nếu không cứu cô ta thì anh cũng thật sự bó tay.  

 

Anh hừ lạnh nói: “Cảnh sát ngực to không có não, cô có thấy rõ đây là nhân sâm năm trăm năm không, coi như là đổi một chiếc xe khác cũng không có vấn đề gì, há miệng, đây là đang giữ mạng cho cô.”  

 

“Ngay cả tiên đan tôi cũng không ăn vì anh quá ghê tởm, sao lại cắn ở trong miệng anh rồi cho tôi ăn? Cho dù chết tôi cũng không ăn.” Ninh Kha trừng mắt suy yếu nói một tiếng.  

 

Dương Bách Xuyên sửng sốt phản ứng lại, thì ra cô ta có bệnh sạch sẽ!  

 

Anh ha ha cười nói: “Không phải do cô.” Trong lúc nói chuyện anh trực tiếp mở miệng cô ta ra, mạnh mẽ nhét một miếng nhân sâm vào miệng, đưa tay điểm vài cái lên người, đã nuốt xuống bụng.  

 

“Khụ khụ. Tôi... Tôi muốn giết anh ~” Ninh Kha trợn trắng mắt.  

 

“Chờ cô có sức lực rồi nói sau.” Giờ phút này Dương Bách Xuyên rất thô bạo, đưa tay đặt trên người cô ta, cầm một cái xé nát cái bộ quần áo cô ta mặc trên người, chuẩn bị giúp cô ta lấy đạn.  

 

Nhưng ngay sau đó, sau khi nhìn thoáng qua, anh không thể không nói: “Chuột Mickey wow ~” trong khi nói chuyện vẫn còn theo bản năng nuốt nước bọt.  

 

Mà Ninh Kha nhìn thấy vẻ mặt Dương Bách Xuyên như tên háo sắc cộng thêm với thủ đoạn thô bạo của anh, vừa tức vừa xấu hổ, ánh mắt ngay lập tức ngất đi.  

 

“Ha ha, ngất đi cũng tốt, bớt việc.” Dương Bách Xuyên nở nụ cười, một bàn tay để lên ngực cô ta.

Bàn tay của Dương Bách Xuyên đặt trên miệng vết thương của Ninh Kha, cũng có một chút xấu hổ.  

 

Bởi vì miệng vết thương chỉ cách ngực của cô ta một inch, lòng bàn tay của anh không nghiêng không lệch dính liền lên phía trên.  

 

“Cảm xúc cũng không tệ.” Người nào đó nói thầm một câu trong miệng.  

 

Cũng may lúc này Ninh Kha hôn mê bất tỉnh, nếu không chắc chắn sẽ liều mạng với anh.  

 

Tất nhiên loại thời điểm này, Dương Bách Xuyên cũng không dám tiếp tục chậm trễ, nếu còn chậm trễ nữa, cô nàng này sẽ gặp nguy hiểm, cho dù anh có chân khí trong người cũng khó cứu nổi.  

 

Vứt bỏ tạp niệm trong đầu, hít một hơi thật sâu, vận chuyển chân khí trong cơ thể lên bàn tay, anh muốn dùng chân khí hút viên đạn trong cơ thể của Ninh Kha ra ngoài.  

 

Mặc dù chưa làm bao giờ, nhưng chân khí cường đại, về lý luận Dương Bách Xuyên biết có thể.  

 

Loại giải phẫu làm một lần bên ngoài xác là loại giải phẫu tinh chuẩn hơn bất cứ máy móc cô tang nghệ cao trên đời này, thậm chí là một cuộc giải phẫu không có bất cứ nguy hiểm gì.  

 

Bởi vì thứ anh dùng chính là chân khí.  

 

Bàn tay dán lên miệng vết thương, vận chuyển chân khí, Dương Bách Xuyên nhìn thấy rất rõ ràng viên đạn trong cơ thể của Ninh Kha đã bắt đầu dao động.  

 

Điều này làm cho anh vô cùng vui vẻ, thầm nghĩ: “Quả nhiên không có chuyện gì chân khí không làm được.”  



Tăng lớn lực lượng, sắc mặt của Dương Bách Xuyên nghẹn đỏ bừng. Trên thực tế muốn dùng chân khí mạnh mẽ hấp thụ viên đạn trong cơ thể Ninh Kha ra, nói thì đơn giản nhưng làm lại rất khó khăn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK