Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên Càn Khôn Nhãn của Dương Bách Xuyên quan sát Chu Nguyên đang nói chuyện, cộng thêm suy đoán trong lòng là có thể biết Lệ gia không cường đại đến vậy.

Điểm này chờ sau khi Lý Phượng Ngọc sưu hồn với Chu Nguyên, quả nhiên đã được chứng thực.

Lý Phượng Ngọc nhìn Chu Nguyên hóa thành tro tàn, đối mặt với Dương Bách Xuyên, nàng xấu hổ nói: "Suy đoán của ngươi và Tổ sư thúc không khác nhau là bao, Lệ gia vốn dĩ không hề có mười tên đại tế tư Độ Kiếp cảnh.

Bản thân Chu Nguyên chính là một trong những tên tế tư cung phụng Lệ gia, trong trí nhớ của hắn ta, cả gia tộc Lệ gia cộng thêm gia chủ tổng cộng mới có ba cao thủ Độ Kiếp cảnh, ngược lại Hợp Thể cảnh còn lại có tám người nhưng đều không đáng lo, chỉ có một vị lão tổ Lệ gia trong trí nhớ của Chu Nguyên quanh năm bế quan, chính là Địa Tiên nhị chuyển.

Dựa theo ký ức của Chu Nguyên mà nhìn, Lệ gia hiểu rõ việc Tinh Thần Môn chúng ta xuất sơn nhưng không đoán ra Tinh Thần Môn chúng ta rốt cuộc có tồn tại cao thủ hay không, cho nên để Chu Nguyên tới tiếp xúc với ta, chỉ là muốn khoanh vùng chúng ta lại, hù dọa chúng ta mà thôi. Hiện giờ xem ra Lệ gia chỉ có vị Địa Tiên nhị chuyển quanh năm bế quan kia là khó đối phó, những người còn lại không đáng lo."

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, vừa cười vừa nói "Xem ra Lệ gia cũng sợ Tinh Thần Môn, nếu không cũng sẽ không để Chu Nguyên đến tấn công tâm lý chúng ta, đúng rồi, ba vị Độ Kiếp cảnh của Lệ gia là tu vi gì?"

"Chu Nguyên cùng một người khác là Độ Kiếp sơ kỳ, Chu Nguyên này cũng chưa vượt qua đại lễ Thiên Kiếp, chỉ có một người khác là tu sĩ Độ Kiếp cảnh sơ kỳ vượt qua Thiên Kiếp, tu vi gia chủ Lệ gia chính là Độ Kiếp cảnh trung kỳ, nhưng ta có thể đối phó." Lý Phượng Ngọc nói.

"Nói cách khác Chu Nguyên này đã chết, cao thủ Độ Kiếp cảnh của Lệ gia chỉ còn hai người, một tên là tế tư Độ Kiếp cảnh sơ kỳ, một tên khác là gia chủ Lệ gia Độ Kiếp cảnh trung kỳ đúng không?" Dương Bách Xuyên nói.

"Đúng vậy Tổ sư thúc, những tên Hợp Thể cảnh và Phân Thần cảnh còn lại tuy nhiều nhưng cũng không đáng nói, duy nhất không đối phó được chính là lão tổ Lệ gia - Địa Tiên nhị chuyển, e là chúng ta không có cách nào." Lý Phượng Ngọc cười khổ.

"Một tên Địa Tiên nhị chuyển mà thôi, yên tâm đi, ta có cách, sáng sớm ngày mai lập tức đến Lệ gia, nhất định phải tóm chắc Lệ gia, mà ta còn phải tìm gia tộc Hoàng Phủ..." Dương Bách Xuyên nói lại chuyện gặp gỡ huynh muội Hoàng Phủ Vân Phi cho Lý Phượng Ngọc nghe.

"Tổ sư thúc, gia tộc Hoàng Phủ sẽ ra tay sao?" Lý Phượng Ngọc hỏi, nàng luôn cảm thấy gia tộc Hoàng Phủ sẽ không mạo hiểm làm vậy.

"Yên tâm đi, đây là cơ hội của gia tộc Hoàng Phủ, bỏ lỡ cơ hội lần này, bọn họ cũng sẽ không còn cơ hội nào khác, ta tin là ngày mai người của gia tộc Hoàng Phủ sẽ tới." Ánh mắt Dương Bách Xuyên nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài sắc trời đã sáng.

"Xuất phát đi." Dương Bách Xuyên lên tiếng, đi ra khỏi quán trọ Tinh Thần.

Thành Tinh Thần rất lớn, phủ thành chủ Lệ gia càng lấn thế, chiếm cứ một ngọn núi trong thành, tương đương hẳn với một thành nhỏ.

Sau khi Dương Bách Xuyên và Lý Phượng Ngọc đi ra quán trọ Tinh Thần, Thương Vũ Tình Cửu Nữ và Thú Ngũ Hành đã chờ tại cổng quán trọ.

Hôm qua, Dương Bách Xuyên ở quán trọ Tinh Thần rất nổi bật, đã lọt vào tầm mắt của các thế lực khắp nơi, lúc hắn đi ra khỏi quán trọ, ánh mắt của các thế lực khắp nơi bắt đầu truyền tin thông báo cho nhân vật đứng sau.

Có người muốn cướp bóc Dương Bách Xuyên, có người muốn dạy dỗ Dương Bách Xuyên, cũng có người nghĩ kết giao với hắn…

Một thanh niên trong con hẻm nhỏ cách quán trọ Tinh Thần không xa khởi động truyền tấn phù, sau một khắc hư ảnh đã xuất hiện trước mắt Lệ Bách Trì.

"Thiếu gia, tiểu tử kia đã ra khỏi quán trọ Tinh Thần." Tên thanh niên này hiển nhiên là thủ hạ của Lệ Bách Trì.

"Theo dõi chặt chẽ cho ta, nếu hắn ra khỏi thành thì lập tức thông báo cho ta, bổn thiếu gia muốn cho hắn đẹp mắt."

"Vâng, thiếu gia yên tâm, ta đã bố trí nhân thủ bốn phía, hắn trốn không thoát được đâu."

Cùng lúc đó, gia tộc Hoàng Phủ cũng nhận được tin, giờ phút này ở trong đại sảnh nghị sự của gia tộc Hoàng Phủ.

Hoàng Phủ Vân Phi quay qua nhìn gia chủ Hoàng Phủ Bá Thiên nói: "Cha, Dương Bách Xuyên sau khi ra khỏi quán trọ đã đi thẳng về phía phủ thành chủ, xem ra hắn không lừa gạt con, hơn nữa thuộc hạ còn báo tin, ở bên cạnh Dương Bách Xuyên xuất hiện một con yêu thú, khí tức cực kỳ cường đại, còn có một nữ nhân trung niên có vẻ là tu sĩ Độ Kiếp cảnh trung kỳ, còn có chín nữ tử khác, tám người là Phân Thần cảnh đại viên mãn, một người là Hợp Thể cảnh. Cha, chúng ta làm sao bây giờ?"

"Chờ một chút, chẳng may đó là cái bẫy thì sao đây? Nếu như để Dương Bách Xuyên trực tiếp tiến vào phủ thành chủ, vậy thì cũng không khác gì, nếu tiểu tử kia có thể mời Lâu chủ Lâu Hải Đường của quán trọ Tinh Thần ra tay, vị lão tổ nào đó của Lệ gia lại không đáng để lo nữa, cho bảo thuộc hạ theo dõi chặt chẽ, một khi Dương Bách Xuyên tiến vào phủ thành chủ, tất cả đệ tử Phân Thần cảnh trở lên của gia tộc Hoàng Phủ toàn bộ tới đó, đây chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta."


"Vâng, con tự mình đi theo dõi." Hoàng Phủ Vân Phi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK