Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sai đó một âm thanh bén nhọn chói tai vang vọng khắp đại điện…

“Pi pi pi…”

Vô số con dơi trắng màu ngân bạch to bằng nắm tay cuồn cuộn lao ra từ trong tay áo của Lãnh Tiêu Dật.

Từng tiếng kêu chói tai của con dơi truyền đến làm đầu óc của Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi đau đớn.

Vô số con dơi lao ra từ ống tay áo của Lãnh Tiêu Dật, sau đó hội tụ thành một con rồng dài lao về phía Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.

Khí lạnh tuôn ra làm Dương Bách Xuyên run lên, hắn thấy được ánh sáng từ Hàn Băng Tinh Quân đứng sau lưng Lãnh Tiêu Dật phát ra vầng sáng bao phủ cả người Lãnh Tiêu Dật, nơi đám dơi kia đi qua đều mọc ra băng sương.

Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt thay đổi, Dương Bách Xuyên hét lên: “Chân hỏa, phòng ngự.”

Sau đó hai tay của hắn chém ra một ngọn lửa khổng lồ, cả người Lục Yên Chi và Thú Ngũ Hành cũng bốc lên ngọn lửa, ngọn lửa của ba người hội tụ lại thành một lồng lửa, bao phủ bọn họ ở bên trong.

Trên người Lãnh Tiêu Dật là con dơi băng phách , hơn nữa có thêm mệnh tinh thần tượng Hàn Băng Tinh Quân, khí lạnh thấu xương vượt xa tưởng tượng, Dương Bách Xuyên chỉ có thể dùng chân hỏa để phòng ngự.

Nhưng hắn phát hiện chỉ có chân hỏa của hắn còn có chút uy lực, ngọn lửa của Lục Yên Chi và Thú Ngũ Hành hoàn toàn không tác dụng.

Nhìn con dơi băng phách lao ra từ trên người Lãnh Tiêu Dật, Dương Bách Xuyên biết đây là một dị thú dơi, không phải dùng pháp thuật hóa hình, nói cách khác trên người Lãnh Tiêu Dật có hàng ngàn hàng vạn con dơi băng phách.

Lúc này đột nhiên Dương Bách Xuyên nhớ lại, Lãnh Tiêu Dật xuất thân từ thánh địa Vạn Linh, bản lĩnh chính của thánh địa Vạn Linh chính là điều khiển chỉ đạo, có thể sử dụng yêu thú tinh linh trên thế gian, trên người Lãnh Tiêu Dật có nhiều con dơi biến dị như vậy cũng bình thường.

Khương Thế Long trốn trong một góc đại điện nhìn hai bên chiến đấu, trong lòng sóng cuộn biển gầm.

Từ lúc Khương Thế Long nhìn thấy Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi đối mặt với Thẩm Bạch và Trình Vĩ Khang, trong lòng bị chấn động mạnh, cho đến hiện tại.

Ban đầu Khương Thế Long cho rằng, dưới sự tấn công song song của Thẩm Bạch và Trình Vĩ Khang, Dương Bách Xuyên sẽ bị thiệt, ai ngờ sức mạnh của Dương Bách Xuyên lại khủng bố như vậy, khởi động bùa Long Lân xử lý tám tên thuộc hạ của Thẩm Bạch, đó chính là tám gã Độ Kiếp hậu kỳ, cao hơn một cấp so với hắn ta, vừa đánh đã bị Dương Bách Xuyên đánh chết.

Quan trọng hơn, Khương Thế Long phát hiện Dương Bách Xuyên không chịu sự ảnh hưởng của trọng lực ở đây, đây mới là chỗ khủng bố nhất. Bây giờ nghĩ lại, lúc trước ở trong trọng lực, Dương Bách Xuyên cố ý biểu hiện chật vật, tên này quá xấu xa, từ lúc ban đầu đã tính kế người khác, lúc này mới có thể làm Thẩm Bạch và Trình Vĩ Khang ăn mệt.

Còn có Lục Yên Chi, không ngờ lại là độc tu, sau khi Khương Thế Long nhìn thấy Lục Yên Chi thi triển hoa sen bảy màu, trong đầu nhớ lại một quyển độc kinh từng nhìn thấy trong lúc vô ý. Theo ghi chép trong độc kinh, Khương Thế Long nhận ra Lục Yên Chi thi triển Ách Nạn Chi Độc.

Ách Nạn Chi Độc là Tiên Thiên độc thể, hắn ta biết Ách Nạn Chi Độc của Lục Yên Chi đã đại thành, độc khí ngưng tụ ra hoa sen bảy màu chính là chứng minh của Ách Nạn Chi Độc đại thành.

Khương Thế Long từng nhìn qua trong độc kinh, Ách Nạn Chi Độc đại thành, đừng nói độc chết tu sĩ Độ Kiếp, ngay cả tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng có thể độc chết, tiên nhân cũng không dám tùy tiện đụng chạm vào Ách Nạn Chi Độc đại thành.

Khoảnh khắc đó trong lòng Khương Thế Long cực kỳ chấn động.

Lúc này lại nhìn thấy Lãnh Tiêu Dật thi triển con dơi băng phách, lại bắt đầu lo lắng cho Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi. Lãnh Tiêu Dật là Độ Kiếp đại viên mãn, cũng là hạng người kiệt xuất trong số đệ tử tinh ảnh của điện Vạn Thánh thánh địa Vạn Linh. Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi xử lý bốn tên đệ tử tinh anh của thánh địa Vạn Linh, chọc Lãnh Tiêu Dật tức giận, điều này đã nằm trong dự đoán của Khương Thế Long.

Hắn ta lo lắng cho Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi, nhưng đồng thời cũng chờ mong, tiếp theo Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi sẽ tung ra thủ đoạn nào để đối phó với con dơi băng phách của Lãnh Tiêu Dật.

Đệ tử thánh địa Vạn Linh am hiểu đạo ngự thú, tu sĩ có cấp bậc như Lãnh Tiêu Dật, trên người hắn ta khống chế nuôi dưỡng con dơi băng phách, tuyệt đối cực kỳ lợi hại.

Cách thật xa Khương Thế Long cũng có thể cảm nhận được khí lạnh thấu xương sau khi vô số con dơi băng phách hội tụ thành long, hắn ta biết Dương Bách Xuyên chỉ dựa vào chân hỏa thì sẽ không ngăn cản được con dơi băng phách của Lãnh Tiêu Dật.


Quả nhiên, sau khi vô số con dơi băng phách của Lãnh Tiêu Dật va chạm vào lớp màng chân hỏa của Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi, cảnh tượng tiếp theo làm người đứng xem như Khương Thế Long cũng cực kỳ sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK