Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không cần hỏi cũng biết Dương Bách Xuyên giở trò quỷ.

Cẩn thận cảm nhận, gã phát hiện xung quanh gã có một loại lực lượng không thể phản kháng đang không ngừng áp súc ma thân khổng lồ của gã.

“Đây… Đây là thần thông pháp tắc gì?” Vu Minh Tuyền hoảng sợ nói.

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Thần thông lấy mạng ngươi.”

Thật ra chính hắn cũng kinh ngạc không ngờ thần thông Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm Tiên Vương lại có hiệu quả như vậy.

Chỉ trong nháy mắt, ma thân đỉnh thiên lập địa khổng lồ của lão ma đầu đã bị hắn rút nhỏ khoảng trăm lần, hóa thành một người tí hon ba tấc.

Hắn đi xuống đứng trước mặt lão ma đầu, nhìn từ trên cao xuống.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn biết không có nhiều thời gian bởi vì tu vi có hạn cho nên Dương Bách Xuyên quyết đoán nhấc chân dẫm xuống người lão ma đầu.

“Ai cho ngươi tai họa người phàm, ai cho ngươi khoe khoang…”

“A…”

Hiện tại trong mắt lão ma đầu, Dương Bách Xuyên là người khổng lồ to lớn, thấy hắn định dẫm xuống, gã muốn chạy nhưng chân của Dương Bách Xuyên quá to lớn, giống như núi cao, gã không thể chạy khỏi phạm vi chân của Dương Bách Xuyên.

Đành phải dùng công pháp ngăn cản.

Nhưng lúc lão ma đầu vận chuyển ma công, một chuyện càng làm cho gã kinh sợ xảy ra, lúc gã định vận chuyển ma công thì nghe thấy Dương Bách Xuyên nói: “Còn muốn vận chuyển ma công, nằm mơ đi.”

Lão ma đầu bi kịch, chỉ cảm thấy áp lực đột kích, không vận chuyển được ma công, gã biết Dương Bách Xuyên giở trò quỷ.

“A… Đáng chết…”

Không vận chuyển được ma công, lão ma đầu trơ mắt nhìn bàn chân khổng lồ của Dương Bách Xuyên dừng trên đỉnh đầu, sau đó phát ra tiếng hét thảm.

“Ầm…”

Mặt đất chấn động, Dương Bách Xuyên dẫm nghiền lão ma đầu dưới chân.

“Dẫm chết ngươi…”

Lúc này Dương Bách Xuyên vô cùng vui sướng, đánh với lão ma đầu này vài lần, nếu không có sư phụ và Hắc Liên, hắn sẽ ăn lỗ nặng, dù sao rất nghẹn khuất.

Giờ thì tốt rồi, hôm nay lão ma đầu đã bị hắn dẫm dưới chân.

Vô cùng vui sướng.

Trong lòng càng thêm yêu thích thần thông Phương Thốn Càn Khôn, hiện tại hắn biết loại thần thông phụ trợ này vô cùng nghịch thiên, không hề kém cạnh thần thông công kích, chỉ có hơn chứ không kém.

Phạm vi trăm mét đều nằm trong sự khống chế của hắn, hắn có thể cảm nhận được bất cứ dị động gì, cho nên vừa rồi lão ma đầu thúc giục ma công, hắn có thể cảm nhận được trước, sau đó hắn điều động pháp tắc xung quanh trấn áp gã, không cho lão ma đầu cơ hội vận chuyển ma công.

Sau đó nhấc chân dẫm mạnh xuống.

Dẫm đến cái thứ 63, Dương Bách Xuyên thở dài, đáng tiếc.

Phương Thốn Càn Khôn đã đến giờ, không gian trong vòng trăm mét vặn vẹo.

hắn tính thời gian, có vẻ thần thông Phương Thốn Càn Khôn chỉ có thể duy trì nửa phút.

Nhưng vậy là đủ rồi, nhấc chân ra, cúi đầu nhìn lại, dưới hố to là một đống thịt mơ hồ, lão ma đầu bị hắn dẫm thành bánh nhân thịt.

Nhìn chằm chằm hố to, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, cảm giác dẫm lão ma đầu dưới chân rất sướng.

Nhưng đúng lúc này, một huyết quang phóng lên cao, hắn nhanh chóng lùi về sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK