Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Thần Phượng bà bà lại không phát hiện ra rằng, sau khi sự chú ý của bà ta đổ dồn về phía tiểu Phượng Hoàng, quanh người Dương Bách Xuyên bỗng ánh lên quầng sáng bảy màu, bóng dáng của hắn dần phai mờ rồi biến mất.

Đó là dấu hiệu cho thấy Dương Bách Xuyên đã kích phát công dụng của Thất Thải Bảo Y.

Hắn chuẩn bị tặng cho Thần Phượng bà bà một chiêu trí mạng.

Ngay lúc bóng dáng của hắn biến mất, tiểu Phượng Hoàng và Thần Phượng bà bà cũng bắt đầu chính thức giao đấu.

Thần Phượng bà bà hừ nhẹ một tiếng, hai bàn tay tức khắc bùng lên ngọn lửa đỏ thẫm, rồi hoá thành Phượng Hoàng lửa hai đầu. Vì được hình thành từ lửa nên con Phượng Hoàng đó không có tư cách so sánh với Phượng Hoàng chân chính như tiểu Phượng Hoàng, có điều trong người nó lại cất chứa một lượng yêu lực khổng lồ.

Phượng hoàng lửa của Thần Phượng bà bà không chỉ có lửa mà còn sở hữu yêu lực vô cùng mạnh mẽ, thế nên thoạt nhìn cực kỳ khủng bố.

Có điều, tiểu Phượng Hoàng cũng không phải ăn chay, từ sau khi thoát ra khỏi hang động thứ ba trong thánh địa của tộc Thần Phượng, ngọn lửa của tiểu Phượng Hoàng không chỉ đơn giản là được thăng lên một bậc.

Lúc này, ngọn lửa do tiểu Phượng Hoàng phóng ra được phủ sắc tím, không pha lẫn màu khác, có thể nói vừa ra tay là dốc hết toàn lực.

“Chíp…”

Một tiếng hót dài vang lên, tiểu Phượng Hoàng và Thần Phượng bà bà chạm trán nhau.

“Ầm ầm…”

Âm thanh trầm đục vang vọng khắp chiến trường, bốn phía lập tức bị biển lửa nhấn chìm.

Sau đó, tiểu Phượng Hoàng bỗng vỗ cánh bay lên trời.

Thoạt nhìn, ngọn lửa tím trên người nàng ấy có vẻ thảm đạm hơn lúc trước.

Hình như là bị trúng đòn nặng, vì tiếng hót nghe có hơi thống khổ.

Về phần Thần Phượng bà bà cũng bị đánh lùi về sau tận tám, chín mét, không thó được chút lợi lộc nào. Bà ta ngẩng đầu nhìn tiểu Phượng Hoàng, trong mắt ánh lên vẻ hoang mang, than thầm một câu: “Đây là lửa thần của phượng hoàng chân chính sao?”

Trước giờ, gia tộc của bà ta luôn hướng tới lửa thần của phượng hoàng, đời đời cố hết sức tìm cách để ngọn lửa của mình đổi sang màu tím, tiếc thay cuối cùng họ vẫn chỉ là nửa người nửa yêu, dù trong cơ thể có chứa huyết mạch của phượng hoàng thì vẫn không phải phượng hoàng chân chính.

Cộng thêm phản xạ sợ hãi lửa thần và lửa của phượng hoàng bẩm sinh, thế nên ban nãy, khi giao đấu với tiểu Phượng Hoàng, ngọn lửa và pháp lực của bà ta đã bị ngọn lửa của tiểu Phượng Hoàng hóa giải trực tiếp.

Nghĩa là cũng chẳng chiếm được bao nhiêu lợi lộc gì cả.

Tới cả hiện tại, khi thấy tiểu Phượng Hoàng cất cánh bay lên cao, tỏa ra uy áp của phượng hoàng chân chính, cõi lòng Thần Phượng bà bà cũng bắt đầu dậy sóng hoang mang.

Mà trong chiến đấu, kỵ nhất là tâm thần bị rối loạn.

Bấy giờ, Dương Bách Xuyên đã kích phát xong Thất Thải Bảo Y, đang chờ thời cơ để ra tay, khi thấy trong mắt Thần Phượng bà bà ánh lên vẻ bối rối, hắn biết cơ hội xuất chiêu đã tới.

Nhờ có Thất Thải Bảo Y, từ hơi thở đến cơ thể hắn lúc này đã được che chắn kín mít, thế nên hắn có thể ung dung di chuyển tới phía sau, cách Thần Phượng bà bà ba thước.

Với Dương Bách Xuyên mà nói, đây chính là thời cơ tuyệt vời để xuất chiêu.

Lần này, hắn không truyền chân nguyên vào kiếm Đồ Long nữa mà trực tiếp vung tay, chĩa mũi kiếm đâm thẳng về phía Thần Phượng bà bà.

“Phập…”

Chỉ trong chớp mắt, thanh kiếm Đồ Long của Dương Bách Xuyên đã đâm xuyên qua đan điền trong người Thần Phượng bà bà.

Lúc này, Dương Bách Xuyên mới thúc giục toàn bộ chân nguyên trong cơ thể, chuyển nó sang kiếm Đồng Long, hơn nữa, vì để có thể giải quyết Thần Phượng bà bà chỉ trong một chiêu, hắn còn điều động cả sức mạnh Cội Nguồn Của Nước vào kiếm Đồ Long.

Ngay sau đó, Thần Phượng bà bà tức khắc hộc máu.

Đan điền và yêu đan trong người bà ta vỡ nát thành từng mảnh, cộng thêm bị Dương Bách Xuyên truyền thẳng sức mạnh Cội Nguồn Của Nước vào người nên cả cơ thể cũng dần đóng băng.

Bấy giờ, trên mặt Thần Phượng bà bà lộ rõ biểu cảm không dám tin vào mắt mình, chật vật ngoái đầu nhìn lại…

Bóng dáng của Dương Bách Xuyên cũng dần hiển hiện.

“Ta nói rồi, giết bà không khó chút nào.” Dương Bách Xuyên thong thả mở miệng, giọng điệu vô cùng bình tinh, vừa nói xong, hắn lập tức rút kiếm về dưới ánh mắt trợn trừng vì ngạc nhiên của Thần Phượng bà bà.

“Rắc rắc…”

Dương Bách Xuyên vừa rút kiếm Đồ Long về, cơ thể của Thần Phượng bà bà lập tức nứt ra, đá rơi lộp độp xuống đất. Bởi vì thân xác của bà ta đã bị sức mạnh đến từ Cội Nguồn Của Nước đóng băng, thế nên sau khi Dương Bách Xuyên rút kiếm về, vết nứt tất sẽ lan rộng, cuối cùng là vỡ tan tành.

Lúc này đây, dưới sự hợp tác ăn ý của Dương Bách Xuyên và tiểu Phượng Hoàng, hai người đã thành công giải quyết một cao thủ lục chuyển trong vòng chưa tới một phút.

Bấy giờ, Phong Tiên vốn định ra tay giết chết kẻ địch cũng như mười ba cao thủ tộc Thần Phượng đang đối đầu với ông ta như bị ấn nút dừng.

Ánh mắt của họ không hẹn mà cùng đồ dồn về phía bức tượng băng Thần Phượng bà bà đã vỡ nát.

Trên mặt mười ba cao thủ tộc Thần Phượng hiện rõ vẻ hoảng sợ.

Bọn họ thật sự không ngờ Thần Phượng bà bà - cao thủ số một tộc Thần Phượng của họ, người được xem là thần lại bị Dương Bách Xuyên và tiểu Phượng Hoàng hợp lực giết chết chỉ trong nháy mắt.

Nhất thời, cõi lòng của các cao thủ tộc Thần Phượng đã bị sự sợ hãi lấn át.

Trong mắt họ, Dương Bách Xuyên chỉ là một tu sĩ Phi Thăng cảnh nhỏ ngoi, thế nên hầu như ai cũng sẽ vô thức xem nhẹ hắn.

Nhưng ai mà tưởng tượng ra nổi rằng một Phi Thăng cảnh lại có thể giết chết một Lục chuyển Tán Tiên chỉ trong nháy mắt như vậy chứ? Đúng là quá khó tin.

Tới cả Phong Tiên cũng hoảng hốt ra mặt, có lẽ người khác không chú ý tới sự khác thường của Dương Bách Xuyên, nhưng nàng ấy thì khác, từ đầu đến giờ, nàng ấy vẫn luôn để tâm quan sát từng hành động của Dương Bách Xuyên.

Phong Tiên nhớ lại ban nãy, sau khi Dương Bách Xuyên biến mất một cách kỳ lạ, tới cả hơi thở cũng chẳng cảm nhận được nữa, thế nên nàng ấy mới bị phân tâm, không tập trung cảm ứng, chờ tới lúc nàng ấy tập trung tinh thần cảm ứng lại thì phát hiện, kiếm Đồ Long của Dương Bách Xuyên đã đâm xuyên qua đan điền của Thần Phượng bà bà, sau đó thì cả người Thần Phượng bà bà bị đóng băng.

Kế tiếp, bóng dáng của Dương Bách Xuyên hiển hiện, rồi hắn rút kiếm Đồ Long ra, cơ thể Thần Phượng bà bà lập tức hóa thành vô số khối băng nhỏ, vỡ vụn hoàn toàn.

Giờ mỗi lần nhớ lại lúc Dương Bách Xuyên biến mất một cách kỳ lạ đó, Phong Tiên cũng không khỏi rùng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK