Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên Nguyên Thần xuất khiếu mà chạy xa tới vậy nên khó tránh khỏi sẽ cảm thấy sợ hãi, nhưng có thể trở về an toàn âu cũng là chuyện tốt. Nhờ kinh nghiệm lần đầu ấy, những lần Nguyên Thần xuất khiếu kế tiếp có thể nói là ngựa quen đường cũ, thuận lợi vô cùng.

Cuối cùng chỉ còn lại mỗi việc hoàn thành tâm nguyện của ông cụ, có thể giúp được ông, trong lòng Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết.

Chờ trạng thái tinh thần của bản thân ổn định lại, Dương Bách Xuyên bỗng nghĩ đến một vấn đề.

Ông cụ sai Đại sư huynh tới Tiên Giới làm chút chuyện, chẳng biết là việc gì mà cuối cùng, nguyên thần của anh ấy lại bị ông cụ tiếp nhận, không biết lúc đó ông cụ đã nói gì với Đại sư huynh nữa.

Có điều, cùng là đồ đệ như nhau, tất nhiên hắn cũng muốn giúp ông cụ làm chút chuyện.

Trước kia là do tu vi của hắn không đủ, giờ tốt xấu gì cũng là Đại Thừa sơ kỳ rồi, hắn tự cảm thấy tu vi của mình cũng không tệ lắm.

Hình như lúc đầu hắn từng hứa sẽ đúc lại Tiên thể cho ông cụ.

Vào cái năm hắn và ông cụ gặp nhau lần đầu ấy, ông cụ từng nói đợi sau này tới được Tu Chân Giới rồi sẽ để hắn giúp mình đúc lại thân thể Tán Tiên.

Hồi trước Dương Bách Xuyên cho rằng chuyện này rất khó hoàn thành, nhưng hiện tại, hắn muốn giúp ông cụ đúc lại Tiên thể.

Nghĩ tới đây, hắn không kiềm được mà hỏi: "Sư phụ à, bây giờ con có thể giúp người đúc lại thân thể Tán Tiên không?"

Nghe vậy, Vân Thiên Tà bật cười thành tiếng, đáp: "Xem ra thằng nhóc thối nhà con còn có lương tâm, biết nghĩ đến vi sư, vì vi sư đúc lại Tiên thể, vi sư thật sự rất vui."

Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt: "Lão già chết tiệt này, con quên chuyện đó khi nào chứ? Chẳng qua là do trước kia chưa đến được Tu Chân Giới, lúc tới nơi thì tu vi lại không đủ, hiện tại con nghĩ ít nhiều gì tu vi cũng đã đến Đại Thừa, có lẽ đã đủ khả năng giúp người làm chút chuyện, không phải sao?"

Vân Thiên Tà hạnh phúc lắm, vừa cười vừa bảo quả nhiên không uổng công ông yêu thương đồ đệ. Sau đó, ông lại nói: "Vi sư là Tán Tiên Chí Tôn, muốn đúc lại thân thể Tán Tiên cho vi sư không phải chuyện dễ dàng, đơn giản như con nghĩ đâu. Có lòng là được rồi, chứ hiện tại tu vi của thằng nhóc nhà con vẫn còn kém một bước, đợi khi nào con lên được Phi Thăng cảnh rồi hãy nghĩ đến chuyện đó ha."

"Ủa… Lão già chết tiệt, không phải lúc đó người bảo đợi con tới được Tu Chân Giới là có thể giúp người sao, giờ con đã đến nơi rồi, cũng đã cày tu vi lên được Đại Thừa, cả Tu Chân Giới, số người có tu vi Đại Thừa không quá nhiều, đúng không? Thế mà người lại bảo tu vi hiện tại của con vẫn chưa đủ là sao ạ?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Vân Thiên Tà mở miệng đáp: "Con còn nhớ lần trước, khi gặp lại Đại sư huynh, nó từng nhắc tới một nơi gọi là đảo Tản Tiên không?"

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một hồi, hình như Đại sư huynh từng đề cập tới cái đảo Tán Tiên này thật, có điều khi đó hắn không nghĩ nhiều, giờ nghe ông cụ hỏi vậy, hẳn đảo Tán Tiên này có liên quan đến chuyện đúc lại Tiên thể cho ông nhỉ?

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không hiểu, bèn hỏi: "Chuyện đúc lại Tiên thể cho người có liên quan gì đến đảo Tán Tiên đó?"

Vân Thiên Tà: "Không phải có liên quan, mà là quan hệ mật thiết, muốn đúc lại Tiên thể cho vi sư sẽ cần tới vô số thiên tài địa bảo, mà trên đảo Tán Tiên lại có một đạo quán – nơi vi sư thường ở, và trong đó có cất giấu vài thứ cần dùng để đúc lại Tiên thể…"

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng tiếp lời: "Thế chờ Chuột Vương đào xong đường hầm, con sẽ chạy tới đảo Tán Tiên lấy đồ về giúp sư phụ đúc lại Tiên thể trước."

Vân Thiên Tà cười trừ, bảo: "Chuyện nào có đơn giản như vậy, để vi sư kể cho con nghe chuyện của đảo Tán Tiên nhé…"

Nghe ông cụ nói vậy, Dương Bách Xuyên lập tức nhận ra hình như đằng sau chuyện này vẫn còn nguyên nhân sâu xa gì đó!

Thế nên hắn không cắt ngang, ngoan ngoãn đợi ông cụ nói tiếp.

Quả nhiên, ông cụ mở miệng: "Đảo Tán Tiên là một nơi tách biệt với thế giới bên ngoài, có thể nói nó đã tự cô lập, tạo thành một thế giới riêng, muốn đặt chân lên đảo, tu vi ít nhất phải tới Phi Thăng cảnh, chứ thấp hơn thì đừng mơ tới được nơi đó.


Như tên gọi của mình, đảo Tán Tiên là địa điểm để các tán tiên họp mặt, ở đó cũng có một số Tu Chân giả Phi Thăng cảnh, nhưng sẽ không nhiều bằng tán tiên, vì đảo Tán Tiên chỉ cho phép tán tiên tiến vào, còn Tu Chân giả thì ít nhất phải đạt tới Phi Thăng cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK