Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạnh Trường Thanh và Ngô Mặc Thu vẫn đang nhắm mắt tĩnh tọa, tên họ Dương nào đó ngồi bên cạnh hộ pháp cho bọn họ, có điều lúc này trên mặt hắn nở nụ cười ngây ngô.

Vừa mới thu dọn chiến trường, hắn lấy được một khoản tiền nhỏ từ trên người Tiền Bất Hoán và mười tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu.

Những người này tu vi thấp nhất là cảnh giới Xuất Khiếu sơ kỳ, giàu có hơn tu sĩ bình thường. Trên người mười tu sĩ đi theo Tiền Bất Hoán, Dương Bách Xuyên tìm được nhẫn trữ vật, tuy không gian không lớn lắm nhưng cũng rất hiếm có, trở về có thể thưởng cho đệ tử Vân Môn.

Trên người mười tên này có tổng cộng mười ba vạn, ngoài ra còn một số linh dược và hòn đá kỳ lạ.

Tuy nhiên, tài sản của mười người này cộng lại còn không nhiều bằng một mình Tiền Bất Hoán. Chỉ riêng linh thạch trên người gã ta đã có tới mười vạn rưỡi, cùng với mười cây linh dược trên vạn năm.

Nhưng những thứ này không phải thứ khiến người nào đó vui mừng, tên họ Dương nào đó vui mừng vì tìm được một bộ thần thông kiếm thuật trên người Tiền Bất Hoán.

Đây mới là nguyên nhân khiến Dương Bách Xuyên ngồi cười ngây ngô.

Dương Bách Xuyên đã từng lĩnh giáo uy lực của thần thông kiếm thuật. Không thể phủ định kiếm thuật là thủ đoạn thần thông không thể thiếu trong chiến đấu chém giết. Hơn nữa, thần thông kiếm thuật của Tiền Bất Hoán thật sự mạnh mẽ, nếu không phải biển ý thức của Dương Bách Xuyên xuất hiện kiếm quyết Hắc Liên thì e là hôm nay hắn sẽ gặp nguy hiểm.

So ra thì thần thông kiếm thuật của Tiền Bất Hoán chắc chắn không bằng kiếm quyết Hắc Liên của mình.

Tuy nhiên "Kiếm quyết Hắc Liên" chỉ có một chiêu, Dương Bách Xuyên tin rằng phía sau chắc chắn vẫn còn, nhưng không biết khi nào mới có, dù sao kiếm quyết Hắc Liên cũng không hoàn chỉnh.

Còn thần thông kiếm quyết hắn lấy được từ trên người Tiền Bất Hoán là cuốn hoàn chỉnh.

Toàn Phong Kiếm Kỹ có tổng cộng ba chiêu.

Chiêu thứ nhất là Phong Nhẫn Kiếm, có thể thông qua phi kiếm thi triển lưỡi đao gió, càng thi triển được nhiều lưỡi đao gió thì uy lực càng mạnh. Trước đó Tiền Bất Hoán thi triển ba lưỡi đao gió, tức là gã ta đang tu luyện tầng một.

Chiêu thứ hai là là Phong Vân Kiếm, kiếm ra ắt gió nổi mây vần, tốc độ cực nhanh.

Chiêu thứ ba là Toàn Phong Kiếm, tu luyện thành công có thể vung một kiếm tạo thành xoáy kiếm khí, kiếm hiện đầy trời.

Ba chiêu kiếm thuật đều mạnh mẽ, trước giờ Tiền Bất Hoán mới tu luyện được chiêu thứ nhất mà thôi, không thì Dương Bách Xuyên còn chưa giết được gã ta.

Có Toàn Phong Kiếm Kỹ thì đệ tử Vân Môn có thêm một phần năng lực tự vệ. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải học được, tu luyện được.

Tóm lại là tên họ Dương nào đó quyết định khi về sẽ nghiên cứu. Nếu học được toàn bộ, có thể thi triển thần thông kiếm thuật cộng với kiếm quyết Hắc Liên là bốn đại chiêu, sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp bội.

...

Hơn mười phút sau, Mạnh Trường Thanh và Ngô Mặc Thu đã nghỉ ngơi xong, ba người nhanh chóng rời đi.

Dương Bách Xuyên nhóm lửa đốt sạch chiến trường vừa chém giết. Sau khi bọn họ rời khỏi đây, bão cát thổi qua không còn lại gì. Giết người cướp của trong sa mạc không điều tra được là vì thế.

Tuy trong sa mạc không có mưa, nhưng bão cát là sức mạnh tự nhiên tuyệt vời nhất giúp che giấu che giấu mọi dấu vết.

Dù sao nhóm Tiền Bất Hoán cũng có mười một người, không có ai trốn thoát, vì vậy chẳng ai biết Dương Bách Xuyên đã giết người, cũng lắm cũng chỉ cho là một khách phiêu lưu tên Vô Diện gây ra, nhiều hơn nữa cũng chỉ nghi ngờ mà thôi.

Sau khi ba người trở về khu vực cấm phía Nam, Dương Bách Xuyên giao toàn bộ linh thạch cho chính cung nương nương Triệu Nam giữ, dặn dò mọi người sau này cần gì thì đi tìm Triệu Nam lĩnh linh là được. Phàm là linh thạch, đan dược... có thể nộp lên, Dương Bách Xuyên đều giữ lại để xây dựng Vân Môn.

Trong ba ngày kế tiếp, Dương Bách Xuyên dẫn theo trận tiên chuyên nghiệp Mạnh Trường Thanh đi khảo sát những nơi có thể tu luyện ở khu vực cấm phía Nam, cuối cùng đưa ra một kết luận: bốn bề trống trải. Tức là trong mắt Mạnh Trường Thanh, khu vực cấm phía Nam tuy là bảo địa phong thủy nhưng không có tầng phòng ngự tự nhiên.

Cực kỳ nguy hiểm!

Trước kia cả châu Tây Sơn đều biết khu vực cấm phía Nam có ba đại yêu tu là giao long màu xanh, Phi Hùng và Tam Túc Kim Ô. Cả Nhân tộc lẫn Yêu tộc đều không dám bước vào địa bàn khu vực cấm phía Nam.

Nhưng bây giờ ba đại yêu nhóm sư phụ giao long của Hạ Lộ đã rời đi, không có cao thủ trấn giữ, một khi tin tức này rò rỉ ra ngoài thì chẳng khác nào tai họa mang tính hủy diệt đối với Vân Môn.

Vì vậy Dương Bách Xuyên quyết định ra tay bày trận.

Hắn tập hợp mọi người, cùng nhau bàn bạc.

Hiện tại trong tay có đủ linh thạch, bày trận pháp không thành vấn đề.

Nhưng theo ý của Mạnh Trường Thanh, tạm thời không nên bày trận bởi vì ba đại yêu tu nhóm sư phụ giao phong của Hạ Lộ mới đi không lâu, ít nhất trong vòng dăm ba năm tới khu vực cấm phía Nam vẫn an toàn. Đương nhiên trước tiên phải quản lý tốt đệ tử Vân Môn không cho ra ngoài, không để lộ tin tức ba đại yêu tu đã rời đi mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK