Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất nhiên, đụng phải hạng người có phản ứng cường đại và thực lực thông huyền, Đả Tiên Thạch sẽ thất bại, giống như hiện tại, bị một đao của lão già Nguyên Thần Huyễn đánh bay.

Nhưng hắn cũng không ngoài ý muốn với đại đao trong tay Nguyên Thần Huyễn.

Trong lòng lắng liệu Đả Tiên Thạch có bị một đao của Nguyên Thần Huyễn chém thành hai nửa hay không?

Rất nhanh lo lắng của hắn đã bị Nguyên Thần Huyễn đánh gãy.

Lúc này Nguyên Thần Huyễn lại giơ lên đại đao trong tay, Hắc Lân Mãng cũng đứng thẳng lên, làm độ cao đứng thẳng của Nguyên Thần Huyễn vượt qua pháp tương chi thân của Dương Bách Xuyên……

Dương Bách Xuyên biết hắn và Nguyên Thần Huyễn đều đang đứng thẳng trên đại địa, tiếp xúc với đại địa, dưới sự cho phép của pháp tắc, nếu không với độ cao như vậy đã bị thiên lôi tấn công từ lâu.

Thiên lôi Thái Hoang chỉ hạn chế phi hành, lại không hạn chế độ cao tiếp xúc với đại địa, bởi vì hai bên vượt qua 9 mét vẫn không bị thiên lôi tấn công.

Chỉ thấy Nguyên Thần Huyễn gầm lên, đại đao trong tay bùng nổ những gai ánh sáng……

Trong lòng Dương Bách Xuyên căng thẳng, không dám khinh thường một đao này của Nguyên Thần Huyễn, hắn cũng sẽ không chờ Nguyên Thần Huyễn đánh xong một đao, khởi động bùa Long Lân, bùa Long Lân xuất hiện trong tay.

Dương Bách Xuyên phát hiện bùa Long Lân rất có hiệu quả khi đối phó với Nguyên Thần và Hắc Lân Mãng.

Hắc Lân Mãng khổng lồ khó đối phó, nhưng huyết quang của bùa Long Lân có thể bao vây một diện tích lớn vào bên trong.

“Ầm……”

Huyết quang bùng nổ tản ra, lao về phía Hắc Lân Mãng và Nguyên Thần Huyễn.

Chẳng qua ngay sau đó xuất hiện một cảnh tượng làm Dương Bách Xuyên chấn động.

Bên tai nghe thấy tiếng cười lạnh lùng của Nguyên Thần Huyễn: “Biết ngay ngươi sẽ dùng bùa Long Lân, lão phu thua một lần, sao có thể thua tiếp một lần nữa?”

Lúc này Dương Bách Xuyên thấy rõ, chỉ thấy Nguyên Thần Huyễn nhỏ một giọt tinh huyết lên mào gà trên đầu Hắc Lân Mãng, sau đó dậm chân.

Sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy Hắc Lân Mãng mở to bồn máu to.

“Gào……”

Một tiếng gầm vang vọng thiên địa, nghe giống như tiếng gầm của long.

Đây là lần đầu tiên Hắc Lân Mãng mở miệng gầm rú.

Làm nguyên thần của Dương Bách Xuyên run lên.

Ngay sau đó hắn thấy được Hắc Lân Mãng phun ra một đám khói đặc, trong nháy mắt sương mù đen nhanh khuếch tán ra khắp nơi, Nguyên Thần Huyễn đang kết ấn, hai tay múa may, dòng khí đủ mọi loại màu sắc dung hợp vào trong sương đen của Hắc Lân Mãng.

Đúng lúc này huyết quang của bùa Long Lân bị Hắc Lân Mãng và Nguyên Thần Huyễn liên hợp tách ra.

Điều này làm cho Dương Bách Xuyên kinh sợ.

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên nhìn thấy khóe miệng của Nguyên Thần Huyễn nở nụ cười âm hiểm, trong lòng đột nhiên cảm thấy không ổn.

Bùa Long Lân mất đi hiệu lực, nụ cười lạnh lẽo của Nguyên Thần Huyễn làm Dương Bách Xuyên cảm thấy không ổn!

Quả nhiên……

Ngay sau đó Nguyên Thần Huyễn vung đao chém xuống, tốc độ cực kỳ nhanh, lão già này đã sớm đoán chắc có thể hóa giải được bùa Long Lân, dự trữ chờ chém ra một đao này.

Đao khí khổng lồ chém xuống, từ xa Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được hơi thở khủng bố, đối mặt với đao khí của lão già kia, Dương Bách Xuyên hãi hùng khiếp vía, trên tay lấy ra một tấm bùa phòng ngự và một tấm bùa kiếm khí vứt ra ngoài.

Trong tay hắn có nhẫn trữ vật của Thẩm Dạ, bên trong có một đống bùa chú, lúc này có thể dùng để ngăn cản Nguyên Thần Huyễn.

“Ầm ầm……”

Tiếng nổ lớn vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK