Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn về sự kỳ quặc của lão gia tử ngày hôm nay, vào một ngày nào đó của vô số năm sau, khi Dương Bách Xuyên đã đạt tới cấp độ tu luyện cao vời vợi, mới hiểu được sự bất thường ngày hôm nay của lão gia tử.

Sau khi quan sát mệnh tinh Thần Tượng của mình, Dương Bách Xuyên rời khỏi tử phủ, đúng như lời lão gia tử nói, dù mệnh tinh Thần Tượng có giống mình hay không thì chỉ cần đó là Thần Tượng của mình là được, có thể sử dụng được là đủ, cần gì phải bận tâm vô ích.

Hiện giờ Lưỡng Nghi tử phủ đã bình thường trở lại, mệnh tinh Thần Tượng xuất hiện, quỹ đạo tu luyện không có vấn đề gì cả, hắn phải nỗ lực tạo dựng nền móng, phải gắng sức hấp thu năng lượng trời đất để lấp đầy toàn bộ Lưỡng Nghi tử phủ, chuyện sau thì để sau này hẵng tính.

Tiếp theo, Dương Bách Xuyên bắt đầu luyện đan, luyện chế cho mình một lò đan dược hỗ trợ củng cố cảnh giới, sau đó thì chờ hành cung Thiên Yêu mở ra thì sẽ vào đó khám phá...

Đan dược Dương Bách Xuyên luyện chế là đan dược được ông lão đặc biệt giao phó, là vì để có thể gia tăng độ mềm dẻo cho kinh mạch trong người để hấp thu được nhiều năng lượng đất trời trước khi độ đại thiên kiếp hơn nên ông già cố tình giao phó việc luyện chế đan Kinh Mạch.

Linh dược đã đầy đủ, Dương Bách Xuyên chém giết mấy tên địch để kiếm chút tiền.

Cũng không phải đan dược vô cùng phức tạp nên chỉ trong ba ngày đã luyện chế xong một mẻ chín viên đan Kinh Mạch.

Để ý bên Lục Yên Chi và Thanh Ngưu bên kia chưa được triệu đến, Thiên Yêu Hành Cung cũng không có chuyện gì khác thường, Dương Bách Xuyên dứt khoát lấy một viên ra dùng. Hắn cho Lục Yên Chi một viên, hai người đều đang là Độ Kiếp kỳ nên dùng đan này có hiệu quả.

Sau khi uống một viên đan Kinh Mạch xong, kinh mạch trong người rung động đùng đoàng, khiến Dương Bách Xuyên nhịn không nổi gào ầm lên. Uống xong mới biết được một lần uống bằng với việc kinh mạch toàn thân rèn đúc một lần.

Mặc dù đau khổ nhưng hiệu quả rõ rệt. Từng kinh mạch được đan dược rèn đúc qua đều dẻo dai hơn, cứng cáp hơn một cấp.

Bằng với thời gian Dương Bách Xuyên rèn đúc kinh mạch toàn thân trong nửa tháng.

Sau khi hắn mở mắt ra, nhìn thấy Lục Yên Chi cũng tỉnh lại, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Lục Yên Chi mở miệng nói: "Dương đại ca, đan dược đại ca luyện chế thật sự có thể sánh với tiên đan đấy. Cường độ rèn đúc kinh mạch để tiếp nhận linh khí đất trời dày đặc hơn, trước khi dùng ta cũng không dám tưởng tượng, cảm ơn Dương đại ca."

Trong lúc nói chuyện, Lục Yên Chi không che giấu nổi sự vui sướng.

Mà Dương Bách Xuyên có thể thấy Lục Yên Chi nở nụ cười vui vẻ trên mặt, hắn biết từ sau khi lão Nguyên Thần Huyễn kia bị Lục Yên Chi hạ độc chết xong, nỗi phiền muội trong lòng nàng ta cũng chậm rãi được mở ra.

Nụ cười hôm nay của nàng ta là chuyện tốt với hắn, bởi vì sẽ rất tốt cho quá trình tu luyện sau này của nàng ta, suy nghĩ thông suốt quan trọng hơn bất cứ điều gì.

Với lại Dương Bách Xuyên mang lòng biết ơn chuyện Lục Yên Chi và hắn đã trở thành bạn cùng học hành, luyện tập do sai sót ngẫu nhiên. Nếu không có Lục Yên Chi liều mình cứu giúp thì hắn đã bị độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn hại chết rồi.

Đối với một một người phụ nữ có năng lực vì hắn mà bỏ qua tính mệnh của bản thân, đương nhiên Dương Bách Xuyên sẽ dùng tình đổi tình để che chở nàng ta.

Mặc khác, Độc Thể Ách Nan của Lục Yên Chi kết hợp với hắn sẽ có trợ giúp to lớn. Hai người liên thủ sẽ có thêm Thú Ngũ Hành hợp tác cùng, đây cũng là đồng đội tuyệt nhất ở Thái Hoang.

Tu vi của tất cả mọi người tăng lên rồi mới không có ai rớt xuống, song phương phối hợp lẫn nhau cũng cần có thực lực.

Cho nên Dương Bách Xuyên bỏ vốn van đầu cho Lục Yên Chi. Có đan dược của hắn, lại có thêm tài nguyên tu luyện của Lục Yên Chi, bao gồm Thú Ngũ Hành và con chồng của bọn họ.

Nếu không phải chỉ có Nhân tộc có thể sử dụng đan Kinh Mạch thì hắn cũng sẽ cho Thú Ngũ Hành và chồn Thanh Ngưu một viên.

Đáng tiếc Yêu tộc và Nhân tộc tu luyện không giống nhau.

Nhìn Lục Yên Chi hơi đỏ mặt, Dương Bách Xuyên cười nói: "Đây mới là bắt đầu thôi, chúng ta nên rèn luyện thật tốt ở Thái Hoang, tạo ra một nền móng bền chắc, rồi sau đó rời khỏi đây, ứng đối với đại thiên kiếp."

"Ừ, ta nhất định sẽ cố gắng..." Trên mặt Lục Yên Chi tràn đầy sự hạnh phúc. Kể từ lúc đoàn tụ với Dương Bách Xuyên xong, nàng ta nhận ra trong lòng mình tràn ngập cảm giác rất kì quái, không thể nói rõ được. Đúng hơn là thấy kì quặc về Dương Bách Xuyên, nhưng lại rất thích.


Trong lúc hai người nói chuyện, Thanh Ngưu hóa thành một luồng ánh sáng xanh phóng tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK