Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó ngọn lửa trên người tiểu Phượng Hoàng dần dần tắt.

Hắn nhìn không chớp mắt, thấy được chân thân của tiểu Phượng Hoàng hiện ra, không khác biệt với lúc trước lắm, bề ngoài không quá lớn, nhưng Dương Bách Xuyên cảm nhận được hơi thở của tiểu Phượng Hoàng mạnh hơn trước rất nhiều.

Khi nhìn thấy hai mắt của tiểu Phượng Hoàng, Dương Bách Xuyên phát hiện đôi mắt của tiểu Phượng Hoàng là màu tím.

Ngay sau đó, ánh sáng lóe lên, tiểu Phượng Hoàng hóa thành hình người.

Dương Bách Xuyên quan sát cẩn thận, phát hiện tiểu Phượng Hoàng cao hơn một chút.

Trước kia là một bé gái khoảng 8-9 tuổi, bây giờ khoảng 11-12 tuổi.

Qua 10 năm, tiểu Phượng Hoàng trưởng thành hơn một chút.

Hoặc nói cách khác, sau 10 năm hấp thụ ngọn lửa Phượng Hoàng, nàng đã trưởng thành hơn.

“Ca ca…”

Tiểu Phượng Hoàng vui sướng chạy về phía Dương Bách Xuyên.

Sau khi đến bên cạnh hắn, Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh sáng tím trong mắt tiểu Phượng Hoàng dần biến mất, nhưng con ngươi lại hoàn toàn biến thành màu tím.

Mang theo chút yêu dị, nhưng lại càng thêm đẹp.

Tử đồng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Theo thói quen cũ, hắn vươn tay xoa đầu tiểu Phượng Hoàng: “Cảm giác thế nào, có thu hoạch được gì không?”

Có vẻ tính cách của tiểu Phượng Hoàng cũng thay đổi một chút, nghe thấy Dương Bách Xuyên hỏi chuyện, cười nói: “Ca ca, không có mắt Phượng Hoàng như Ong Tiên từng nói, nhưng ta lại luyện ra tử đồng, ta nghĩ có lẽ tử đồng theo lời của nàng không phải mắt phượng hoàng.

Nhưng ngọn lửa lại là thật, là thần hỏa Phượng Hoàng chân chính, có đôi mắt tử đồng này, sau này ta cũng có thủ đoạn giữ mạng, cũng có thể trợ giúp ca ca, cùng giết địch bảo vệ mọi người.

Tử đồng có thể nhìn thấy hư vọng, có thể nhiếp hồn… Dù sao có rất nhiều chỗ tốt, yêu cầu ta từ từ nghiên cứu, sau này sẽ càng ngày càng cường đại, đây là một trong các thiên phú thần thông cường đại nhất của tộc Phượng Hoàng.”

Tiểu Phượng Hoàng vui sướng nói.

Dương Bách Xuyên cũng vui thay cho tiểu Phượng Hoàng, hắn cũng không hỏi nhiều về tử đồng, mặc dù tiểu Phượng Hoàng coi hắn như ca ca ruột, nhưng hắn vẫn hy vọng tiểu Phượng Hoàng giữ lại bí mật cho riêng nàng.

“Đây là chuyện tốt, ca ca chúc mừng ngươi đã nhanh hơn trên con đường trưởng thành, nhưng cũng không được chậm trễ tu luyện, Nhân tộc hay Yêu tộc cũng vậy, cho dù ngươi là thần cầm Phượng Hoàng cũng cần phải trưởng thành, cần thực lực cường đại, nếu không thế giới này sẽ rất vô tình. Hiện tại còn đỡ, mai kia đến Tiên giới, có rất nhiều nguy hiểm đang chờ cho ên ngươi cũng không thể lười biếng.”

“Ca ca yên tâm, ta đã biết, chắc chắn sẽ không lười biếng.” Tiểu Phượng Hoàng ngoan ngoãn trả lời.

“Đúng rồi ca ca, ta nhìn thấy bên trong pho tượng Phượng Hoàng kia có gì đó.”

Tiểu Phượng Hoàng ý bảo Dương Bách Xuyên đi theo nàng qua đó.

“Liệu có nguy hiểm gì không?” Dương Bách Xuyên vẫn còn sợ hãi ngọn lửa Phượng Hoàng lúc trước.

“Hì hì, ca ca yên tâm, sẽ không có nguy hiểm, ngọn lửa Phượng Hoàng bảo vệ pho tượng đã bị ta hấp thu hết, hiện tại ngọn lửa của ta cũng đã tiến hóa lên tử hỏa, có thể thiêu chết Tán Tiên như Thần Phượng bà bà.” Tiểu Phượng Hoàng cười giải thích.

Dương Bách Xuyên nghe thấy vậy hít sâu một hơi.

Thiêu chết Thần Phượng bà bà?

Đó chính là Tán Tiên lục chuyển.

Tiểu Phượng Hoàng lại nói hiện tại ngọn lửa Phượng Hoàng của nàng có thể thiêu chết lục chuyển, còn mạnh hơn cả hắn.

Hiện tại hắn chỉ có thể cứng đối cứng với Tán Tiên ngũ chuyển, nếu là lục chuyển, hắn không nắm chắc, phải dùng mạng liều chết mới được.

Tiểu Phượng Hoàng lại dùng một câu nhẹ nhàng bâng quơ là có thể thiêu chết lục chuyển làm Dương Bách Xuyên rất ngạc nhiên.

Nhưng cũng mừng thay cho tiểu Phượng Hoàng.

Sau đó cười nói: “Tất cả bảo bối trong sơn động này đều ở trong cơ thể của pho tượng Phượng Hoàng này? Ngươi dùng tử đồng của mình thì có thể nhìn thấu bên trong?”

“Có thể nhìn thấy, giống như những gì Thần Phượng bà bà nói, trong pho tượng Phượng Hoàng có một hộp bảo bối, ngoài bảo hộp ra còn có ba sợi lông đuôi Phượng Hoàng, ngoài ra không còn gì nữa, ca ca chờ ở đây, ta đi lấy.”

Dứt lời tiểu Phượng Hoàng vung tay lên, tung ra một ngọn lửa đánh vào pho tượng.

Rắc.

Ngay sau đó pho tượng Phượng Hoàng dập nát.

Quả nhiên bên trong có một chiếc bảo hộp vuông vức, tỏa ra ánh sáng bảy màu, chiếu sáng cả đại sảnh cùng với ba sợi lông đuôi Phượng Hoàng.

Đúng lúc này sư phụ Vân Thiên Tà lên tiếng: “Không ngờ lại là lông Phượng Hoàng, tiểu tử thối, con lại chui vào đâu rồi?”

Dương Bách Xuyên nghe thấy sư phụ nói chuyện thì trợn trắng mắt, nghe giọng điệu của sư phụ thối đều có tố chất thần kinh, nhưng nghĩ lại mỗi khi chính mình gặp được thiên tài địa bảo gì đó sẽ xuất hiện ở nơi không bình thường, còn hay gặp được nguy hiểm lớn suýt chút nữa sư phụ làm tang cho hắn.

Nghe giọng điệu có chút thần kinh của sư phụ, có vẻ cũng bình thường.

Dương Bách Xuyên nói: “Sư phụ thối, yên tâm đi, không có nguy hiểm, hiện tại chúng ta đang ở trong thánh địa tộc Phượng Hoàng.”

Sau đó Dương Bách Xuyên trình bày ngắn gọn tình huống ở đây cho sư phụ nghe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK