Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được ~”

Có lệnh của Dương Bách Xuyên, thú Vân Lôi đồng thanh hưởng ứng, hào quang màu tím toàn thân bừng sáng, lôi điện phóng ra khắp người, bao quanh cửa núi.

Đại trận vốn đã biến mất ở cửa núi, trong nháy lại mắt xuất hiện.

Nhưng lần này lại có sự khác biệt so với trước đây, đại trận Vân Môn có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, sấm sét vô tận tạo thành một cái lồng ánh sáng khổng lồ, bao phủ toàn bộ Vân Môn tiên cảnh.

Dương Bách Xuyên nhoẻn miệng cười, hắn biết lần này thú Vân Lôi đã hao tổn rất nhiều để tăng cường uy lực của đại trận, dù sao hắn cũng cảm thấy nó còn nặng nề hơn trước.

Lần này thực sự là đóng cửa đánh chó.

Những kẻ này tính toán Vân Môn của hắn, trong lòng Dương mỗ hận bọn họ muốn chết.

Nhất là khi hắn không có ở đó, bọn chúng không tiếc hết thảy mà cấu kết Ma tộc để tiêu diệt Vân Môn, quả thực là đáng chết, ghê tởm giống như việc trượng phu không ở nhà, ác bá đến bắt nạt cô nhi quả mẫu.

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, hắn là một người rất quan tâm đến gia đình và tình cảm của mình, chuyện này có thể nói giống như đã chạm đến vảy ngược của hắn, hắn có thể khoan dung độ lượng với việc khác , nhưng trong chuyện như này, có thể nói Dương mỗ cực kỳ bao che cho con, vô cùng nhỏ nhen.

Hắn không tiếc cái giá phải phá hủy Vân Môn tiên cảnh, cũng phải giết chết những tên ngụy quân tử và đám Ma tộc này.

Có thể thấy được lửa giận trong lòng Dương mỗ lớn đến mức nào.

Sau khi thú Vân Lôi mở đại trận, khóe miệng Dương Bách Xuyên nhếch lên, hắn cười giễu cợt, nhìn chằm chằm vào hai phái của Ma Đạo.

Hắn không vội vàng xuất thủ, trò hay mới chỉ bắt đầu mà thôi.

Thứ mà Ma tộc tiêu diệt chỉ là vài con tẩu thú và côn trùng nhỏ do hắn dùng Phương Thốn Càn Khôn tạo ra, tất cả đều là động vật vô tri vô giác như khỉ và ong trong hoa viên của Lam Tâm Tiên Vương.

Đám trùng rất nhanh bị diệt sạch, nhưng bọn chúng vẫn không phát hiện ra điểm bất thường.

...

“Ma Quân đại nhân chớ phạm sai lầm, những sinh linh ở Vân Môn này dường như không phải là sinh vật tu luyện, không có linh trí, có gì đó không đúng ở đây!” Cừu Bá quay về chỗ Vu Minh Tuyền báo cáo.

Đại ma đầu Vu Minh Tuyền sắc mặt âm trầm nói: “Đại trận Vân Môn đã đóng lại, những tên khốn Tán Tiên đó thực sự đang tính kế chúng ta, có khả năng chúng và Vân Môn đang liên hợp lại cùng nhau tính kế, chúng ta đi thôi, đừng hoảng sợ, đã không tìm thấy mấy Đại yêu kia của Vân Môn, vậy thì đi theo bổn quân để giết sạch đám ngụy quân tử kia.”

Khi Vu Minh Tuyền nói chuyện đã ra lệnh thu nạp những Ma tộc đến vì Tán Tiên.

Mà lúc này, bên phía Tán Tiên cũng có chút bối rối.

Bọn họ vừa mới triệu hồi được một số Tu Chân giả của Thánh Địa ra thì phát hiện ra đại trận Vân Môn vốn bị phá hủy lại được kích hoạt.

“Chuyện gì xảy ra? Không phải đại trận Vân Môn đã bị chúng ta phá hủy rồi sao? Làm thế nào mà nó có thể khởi động lại?” Thiên Lang Chân Quân nhìn Nạp Lan Phong, vẻ mặt âm trầm: “Nạp Lan đạo hữu, ngươi đã nói gì với Ma tộc rồi? Tại sao đại trận Vân Môn lại được khôi phục lần nữa, ngươi đang liên hợp với Ma tộc để giết chúng ta sao?”

“Cái mồm thối của ngươi chỗ nào cũng phun bậy được nhỉ, nếu bản tọa liên hợp với Ma tộc thì bản tọa đến đây làm gì?” Nạp Lan tức giận.

“Nhưng đại trận Vân Môn rõ ràng đã bị chúng ta phá hủy, tại sao nó lại được kích hoạt...?” Tam Kiếm Thượng Nhân của Thiên Kiếm Sơn nói.

“Đừng ồn ào nữa, Ma tộc đang ở đây, chuyện này quá kỳ quái, nếu không phải Ma tộc đang làm trò, thì chính là đám người Vân Môn đang giở trò quỷ, trước tiên đừng nhiều lời, mau ứng phó với Ma tộc, bất kể như thế nào, hôm nay Ma tộc của toàn bộ Tu Chân Giới đều hội tụ lại với nhau, chúng ta có năm mươi vạn tu sĩ, đủ để tiêu diệt tất cả Ma tộc, bây giờ thì phải Tru Ma trước…” Lăng Duyệt của Thông Tiên Cung nói.

“Giết sạch Tu Chân giả…”

Lúc này, đại ma đầu Vu Minh Tuyền đã mang theo bảy, tám vạn Ma tộc đuổi giết tới.

“Chư vị, chúng ta hôm nay phải trừ ma vệ đạo…” Linh Nguyệt cũng mở miệng ra lệnh.

“Giết…”

“Giết…”

Hai bên Ma Đạo như nước với lửa, trong chốc lát đã lao vào chém giết lẫn nhau.

Lúc này, Dương Bách Xuyên và thú Vân Lôi ẩn nấp trên không quan sát tình hình.

“Thánh Chủ, ta thấy đám Ma tộc này sắp trụ không nổi, sợ là hôm nay phải diệt vong.” thú Vân Lôi ngồi xổm bên cạnh Dương Bách Xuyên nói.

Dương Bách Xuyên lắc đầu nói: “Không hẳn.”

“Bên phía Tán Tiên có tận năm mươi vạn tu sĩ, mà phía Ma tộc chỉ có bảy, tám vạn người.” Thú Vân Lôi nói.

“Cuộc chiến giữa tu sĩ không được đo bằng số lượng, Ma tộc so với Tu Chân giả có một ưu thế tự nhiên là có được Ma khí bá đạo, có thể khắc chế Chân khí của Tu Chân Giả, mà thủ đoạn sử dụng sử dụng ma thuật của Ma tộc chính là không kiêng nể gì, nếu ở trong cùng một cảnh giới hoặc thấp hơn Ma tộc thì rất khó có thể đánh lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK