Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Da mặt Dương Bách Xuyên vô cùng dày, không thèm để ý, chào hỏi cô ta: “Thư ký Ngải vào đi, tổng giám đốc đang chờ cô đấy.”  

 

Ngải Diệp lẩm bẩm, cúi đầu đi vào văn phòng.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn bóng lưng của cô ta, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng. Nói thật, dáng người của Ngải Diệp nóng bỏng nhất công ty, vòng nào ra vòng nấy khiến anh có cảm giác như sắp nổ tung.  

 

…  

 

Trở lại phòng làm việc của mình, Dương Bách Xuyên dựa vào ghế, trong lòng bắt đầu tính toán, đại hội đấu giá lần này, nếu muốn làm gì thì phải làm tốt nhất, không có đồ vật gì để đấu giá?  

 

Vậy thì anh luyện đan dược đem đi đấu.  

 

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Bách Xuyên quyết định luyện đan Trú Nhan phiên bản thăng cấp.  

 

Ước chừng nửa tiếng đồng hồ trôi qua, trong phòng vang lên tiếng gõ cửa.  

 

"Mời vào.” Dương Bách Xuyên lên tiếng.  

 

Anh ngẩng đầu lên, phát hiện là Ngải Diệp cười nói bước vào: "Giám đốc Dương, chúc mừng cậu, tổng giám đốc đã truyền đạt khắp bộ công ty, thăng anh lên làm giám đốc bộ phận giám định và thưởng thức, đây là văn bản thăng chức, mời ký tên.”  

 

Dương Bách Xuyên nhận tài liệu, trong lòng rất vui vẻ, lúc đó vì ứng phó với Lý Ý mà Triệu Nam lấy cho anh chức danh kia để tăng mặt mũi mà thôi, không ngờ lại thành sự thật.  

 

Tuy Dương Bách Xuyên không thèm để ý chức vụ ở nơi làm việc lắm nhưng sau này đi làm với Triệu Nam, có cái danh giám đốc này, anh tìm cô ấy nói chuyện yêu đương sẽ tiện hơn rất nhiều. Dù sao chức vụ quá thấp, thường xuyên chạy đến văn phòng cô sẽ rước lấy lời ra tiếng vào.  

 

"Cảm ơn thư ký Ngải." Dương Bách Xuyên cười nói.  

 

"Không có gì, hôm khác giám đốc Dương mời khách nhé." Trước khi Ngải Diệp rời đi còn ném lại một câu, đá lông nheo với Dương Bách Xuyên.  

 

Cả người anh khẽ run rẩy, sau một hồi lâu mới lẩm bẩm: "Yêu tinh!"  

 

Ngồi ở văn phòng trong chốc lát, ngó tới ngó lui không có việc gì, Dương Bách Xuyên dứt khoát đứng dậy về nhà, chuẩn bị luyện đan Trú Nhan. Dù sao Triệu Nam từng nói với anh, bộ phận giám định và thưởng thức đã vào luồng, để anh ngồi ở vị trí này chỉ có tác dụng làm cảnh, công ty không có anh vẫn có thể hoạt động như bình thường.  

 

Thời gian còn sớm, anh cũng không chào hỏi Triệu Nam, trực tiếp lái xe về nhà.  

 

Sau khi về đến nhà, anh lôi Hầu Đậu Đậu và chồn Hương Hương ra khỏi bình Càn Khôn, hai tên nhóc này ở trong đấy buồn chán thúi ruột, vừa được thả ra ngoài đã chạy nhảy khắp phòng.  

 

Dương Bách Xuyên không thèm để ý bọn chúng, đi vào phòng chứa đồ chuẩn bị luyện đan.  

 

Căn phòng này là anh đặc biệt dọn ra chỉ để làm nơi luyện đan.  

 

Dương Bách Xuyên vừa mới lấy lò luyện đan Thái Thượng ra, chuẩn bị châm lửa thì điện thoại di động kêu lên. Anh cầm lên nhìn, thấy tên người gọi tới thì đau đầu, là hoa khôi cảnh sát Ninh Kha. Đêm qua anh đi thẳng một mạch, không nói với cô ta một tiếng, chắc bây giờ bà cô này muốn hưng sư vấn tội rồi.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK