Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi nói xem có chuyện gì, đại nạn của ta sắp tới, còn có thể có chuyện gì? Đừng nói nhảm nữa, ta hỏi ngươi, hiện tại ta có thể phát động ra toàn bộ mười phần kiếm khí Huyền Hoàng của kiếm Đồ Long hay không?” Dương Bách Xuyên thẳng thắn hỏi.

Đối với kiếm Đồ Long, lão già kiểu gì cũng không nhìn thấu, Dương Bách Xuyên cũng rất bất lực, thật không biết trong tay mình là pháp khí, hay là ông nội?

Cứ nói linh kiếm sẽ có linh tính, đều có thể tự động bảo vệ chủ nhân, nhưng kiếm linh của kiếm Đồ Long từ trước đến giờ chưa từng chủ động đi ra giúp chủ nhân mình mà luôn im lặng.

Cứ giống như lão già luôn ngủ say, sẽ không tự mình nhảy ra ngoài.

Điều này khiến cho Dương Bách Xuyên cảm giác pháp khí của mình chính là một cao thủ.

Luôn cảm giác uy lực kiếm Đồ Long của hắn đến nay vẫn chưa phát huy ra một phần mười, mỗi lần chiến đấu đều dựa vào độ cứng rắn của chính kiếm Đồ Long để đè bẹp kẻ thù.

Trong đó uy lực linh tính hoàn toàn không được phát huy.

Chỉ có duy nhất kiếm khí Huyền Hoàng có thể phát động ra, nhưng cũng chỉ có sáu phần, theo tu vi của hắn tăng lên, sáu phần kiếm khí Huyền Hoàng cũng không đủ dùng.

Lúc này nghe kiếm linh của kiếm Đồ Long lười biếng nói, trong lòng Dương Bách Xuyên cực kỳ nóng nảy.

Nếu không phải lão già cũng nhìn không thấu lai lịch kiếm Đồ Long, nhận định kiếm Đồ Long là một bảo vật, Dương Bách Xuyên đã sớm thay thế nó từ lâu.

Hắn tức giận đùng đùng nói với kiếm linh xong, chờ kiếm linh trả lời.

Chỉ nghe kiếm linh thuận miệng nói: “À. Có thể đó, ta mở phong ấn của bốn phần kiếm khí Huyền Hoàng còn lại ra cho chủ nhân là có thể phát động ra mười phần lực lượng của kiếm khí Huyền Hoàng.”

“Đã có thể... dùng từ lâu à?” Nghe Kiếm Linh nói, Dương Bách Xuyên tức giận đến mức suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, đã biết sớm có thể dùng vì sao không cho ta dùng?

“Chủ nhân à, ngươi cũng không hỏi ta, thực lực của ta quá mức cường đại, chút tu vi này của ngươi cũng chỉ dùng lấy năng lực kiếm khí Huyền Hoàng, nói thật, kiếm Đồ Long lợi hại này để ngươi cầm đúng là lãng phí, tu vi quá thấp, căn bản là không phát động được lực lượng trong ta. Ta cũng không thể chủ động cho ngươi sử dụng lực lượng kiếm khí được. Thứ nhất ngươi không khống chế được, thứ hai sẽ gây tổn hại cho ta, không có lợi ích gì, cho nên cũng chỉ cần vậy thôi.”

Kiếm linh trả lời khiến cho trong lòng Dương Bách Xuyên nghẹn một hơi, càng thêm nóng nảy nhưng cũng không thể nói gì.

Bởi vì dựa theo những gì tên này nói, căn bản hắn cũng không đủ tư cách sử dụng kiếm Đồ Long, loại tình huống hiện tại này chẳng qua là có thể miễn cưỡng khống chế mà thôi.

Muốn tức giận cũng không có thời gian, cũng không thể tìm thấy lý do thích hợp.

Kiếm linh nói chuyện vẫn là tùy tiện như trước kia, trong lời nói để lộ ra khinh thường, khinh thường tu vi của hắn là đồ bỏ đi.

Lọt vào trong tai Dương Bách Xuyên thật sự rất khó chịu, hiện tại hắn tốt xấu gì cũng là Hợp Thể Cảnh đại viên mãn, đặt ở tu chân giới cũng coi như tiến vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp, nhưng ở trong miệng kiếm linh của kiếm Đồ Long, hắn chính là đồ bỏ đi.

Tức thì tức, Dương Bách Xuyên lại xác định một điều là cấp bậc kiếm Đồ Long rất có thể đã đạt tới một trình độ mà hắn cũng không thể tưởng tượng được.

Giờ phút này Nguyên Thần Huyễn đã thúc Hắc Lân Mãng di chuyển mà đến, Dương Bách Xuyên không kịp lý luận cùng kiếm linh của kiếm Đồ Long, hừ lạnh nói: “Khai Phong đi…”

“Như ngươi mong muốn.”

Kiếm linh dứt lời, kiếm Đồ Long Dương Bách Xuyên cầm trong tay đột nhiên rung lên, phát ra một âm thanh trầm trầm.

“Ong…”

Khẽ niệm một tiếng dài, thậm chí Dương Bách Xuyên mơ hồ nghe được có tiếng rồng ngâm vang lên.

Kiếm Đồ Long bộc phát ra ánh sáng bạc rực rỡ, hóa thành một mặt trời nhỏ, ngay sau đó tản ra khí tức lạnh đến thấu xương, làm cho Dương Bách Xuyên không nhịn được rùng mình một cái.

“Grào…”

Lúc này Hắc Lân Mãng dưới sự điều khiển của Nguyên Thần Huyễn, hướng về phía Dương Bách Xuyên rống giận lên, há ra cái miệng đầy máu, phun ra một ngụm khí độc cực kỳ hôi thối.

Dương Bách Xuyên có thân thể pháp tướng, tuy là không sợ độc của Hắc Lân Mãng nhưng không có cách nào chống đỡ lực lượng công kích của Nguyên Thần Huyễn và Hắc Lân Mãng kết hợp, không dám có chút sơ suất nào, sau khi niệm Thành Đạo Ấn lưu chuyển duy trì ở trên kiếm Đồ Long, thúc giục chân khí của kiếm Đồ Long.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK