Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Tích Kỳ cuốn đầu lưỡi, ồn ào nói: “Ly rượu này Nhóc Xuyên phải uống nha, đại mỹ nữ kính rượu không uống không được.”

Dương Bách Xuyên uống rượu với anh em mình đương nhiên sẽ không dùng chân khí, hôm nay thành thành thật thật uống rượu cùng Lưu Tích Kỳ, đã cảm thấy choáng váng nặng nề, căn bản cũng không biết Trương Thiến cho anh một ly rượu có thêm gia vị, nghe được cô ta nói chuyện, cũng không có suy nghĩ nhiều, nói vài câu giao tiếp rồi nhận lấy rượu của Trương Thiến một ngụm uống hết.

Trương Thiến nhìn Dương Bách Xuyên uống hết ly rượu, trong lòng ngay lập tức vui mừng, nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười rụt rè như trước.

Ngay lập tức cô ta lại đặt mục tiêu lên người Lưu Tích Kỳ, uống qua viên giải rượu, cô ta uống từng ly rượu vào bụng giống như một người không có việc gì.

Nhưng mà khiến Lưu Tích Kỳ ngã xuống.

Dương Bách Xuyên cũng lắc đầu ngay lập tức sau khi uống ly rượu Trương Thiến đưa sau đó ‘keng’ một cái nằm sấp trên bàn.

Giờ phút này Trương Thiến nhìn ba người ngã xuống bàn rượu, trong ánh mắt phát sáng, hô về phía ngoài cửa: “Phục vụ ~”

Chỉ chốc lát sau, hai nhân viên phục vụ một nam một nữ đi vào, Trương Thiến chỉ vào Lưu Tích Kỳ và Bộ Thanh Mai nói: “Đưa hai người bạn này của tôi đến phòng riêng của bọn họ.”

“Được rồi, xin hỏi vị tiên sinh này có muốn đưa đến phòng không?” Nhân viên phục vụ chỉ vào Dương Bách Xuyên hỏi.

“Không cần, vị tiên sinh này giao cho tôi.” Trong lúc nói chuyện Trương Thiến đi qua đỡ Dương Bách Xuyên dậy, đi ra khỏi phòng riêng và đi thẳng lên thang máy.

Lúc này trong lòng Trương Thiến là niềm vui điên cuồng, kế hoạch của cô ta đã thành công hoàn mỹ.

Hiện tại chỉ cần đưa Dương Bách Xuyên đến phòng, là có thể ngủ với anh, đến lúc đó ngày mai rượu tỉnh lại, chỉ cần khóc một hồi, Trương Thiến cô ta chính là phụ nữ của Dương Bách Xuyên, ngang hàng cùng với Bộ Thanh Mai, nói không chừng tương lai dựa thủ đoạn của Trương Thiến, ở Vân Môn cô ta còn lăn lộn tốt hơn Bộ Thanh Mai.

Dùng sức trâu sức hổ, cuối cùng Trương Thiến cũng đỡ Dương Bách Xuyên đến phòng.

Lúc đi đến sô pha , Trương Thiến không đỡ đươc nữa, để Dương Bách Xuyên ngã xuống sô pha.

Va đập dữ dội khiến cho Dương Bách Xuyên tỉnh rượu vài phần.

Anh nằm trên sô pha, cơ thể có hơi nóng lên, trong mông lung nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp ở trước mặt anh.

Đầu óc mơ màng đặc biệt choáng váng, Dương Bách Xuyên tưởng đó là Bộ Thanh Mai, thế nhưng lúc nhìn hình như là một người mặc quần áo đỏ, cũng không có suy nghĩ nhiều.

Giờ phút này anh cảm thấy toàn thân khô nóng, có một loại xúc động nguyên thủy không ngừng lên men ngay bây giờ...

Mà người phụ nữ trước mặt lại cởi từng chiếc quần áo ra.

Ngay sau đó một mùi nước hoa nồng nặc đập vào mặt.

Ngay lập tức khiến cho toàn thân Dương Bách Xuyên khô nóng cảm giác đạt tới đỉnh điểm.

Trên người có thể cảm giác được thứ mềm nhũn dán lên.

Trong ý thức Dương Bách Xuyên không quá để ý, cho rằng đó là Bộ Thanh Mai, hôm nay uống rượu cùng với Lưu Tích Kỳ hoàn toàn là dựa vào giới hạn tửu lượng của bản thân, không có dùng chân khí gian lận, uống thật sự tận hứng, anh đều cảm giác tầm mắt mơ hồ, lúc trước mở ra một chút liền nhắm hai mắt lại.

Quần áo trên cơ thể đã được cởi bỏ.

Mùi nước hoa nồng nặc kích thích mũi anh.

Một giây này Dương Bách Xuyên cảm giác được có hơi không thích hợp, toàn thân anh càng ngày càng nóng bỏng, hơn nữa mùi nước hoa ngửi thấy cũng không giống Bộ Thanh Mai, mùi nước hoa trên người Bộ Thanh Mai rất thanh nhã, nhưng hiện tại mùi nước hoa rất nồng đậm ngắt mũi, anh không thích mùi hương này.

Dường như là theo bản năng vận chuyển chân khí một chút, luyện hóa tửu khí trong nháy mắt, ý thức của anh thanh tỉnh rất nhiều.

Cũng vào lúc này Dương Bách Xuyên cảm thấy trong cơ thể mình có vấn đề, là người từng làm việc ở các buổi tiệc tối, ngay lập tức anh biết anh đã bị người ta hạ thuốc.

Hơn nữa liều lượng rất đủ, nếu đổi thành người bình thường, không chừng sẽ biến thành gia súc, lượng rất lớn.

Nhưng mà đối với anh mà nói, đây là chuyển nhỏ, sau khi vận chuyển công pháp, hóa giải dược lực trong cơ thể một cách sạch sẽ.

Sau đó đột nhiên mở hai mắt ra.

Trong tầm mắt nhìn thấy cả người Trương Thiến mặc bộ màu đỏ, nhìn qua rất cố hết sức cởi quần áo cho anh.

Sau khi thấy rõ là Trương Thiến, đầu tiên Dương Bách Xuyên sửng sốt, ngay lập tức híp mắt mở miệng nói: “Tôi tự mình làm là được, cần gì phải phí sức như vậy?”

Còn Trương Thiến thì bị Dương Bách Xuyên bất thình lình mở miệng dọa sợ, nhưng nghe được lời của Dương Bách Xuyên, sau khi phản ứng lại thì mừng rỡ, trong lòng âm thầm nói: “Đàn ông quả nhiên không có sắc là không được.”

Trương Thiến cười nói: “Được~”

Dương Bách Xuyên cười lạnh, từ trên ghế sa lon đứng dậy.

Ngay lập tức dưới ánh mắt kinh ngạc của Trương Thiến, cũng không cởi quần áo, một lần nữa mặc quần áo lại.

Trương Thiến có mục đích gì, Dương Bách Xuyên sao có thể không đoán không ra, người phụ nữ này từ lần đầu tiên gặp mặt anh đã biết là người có dã tâm.

Không nghĩ tới cô ta lại điên cuồng đến mức hạ thuốc cho anh.

Thật sự là làm cho Dương Bách Xuyên tức giận, chưa từng nghĩ tới có một ngày anh sẽ bị người phụ nữ kia hạ thuốc.

Làm thì làm đi, đối với đàn ông mà nói hình như cũng không chịu thiệt thòi, nhưng anh chán ghét cái trăm phương nghìn kế của người phụ nữ tên Trương Thiến này.

Chỉ một câu nói, người nữ nhân này dã tâm quá lớn, đổ lên người anh, vì cái gì Dương Bách Xuyên hiểu rất rõ trong lòng.

Sau khi mặc xong quần áo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trương Thiến ngồi trên sô pha kinh ngạc, Dương Bách Xuyên trầm giọng nói: “Sau này nếu như cô dùng loại thủ đoạn cùng với tâm tư này tự cho là thông minh, thì tôi sẽ nhận tất cả những gì cô muốn, nhưng bây giờ, là do cô làm sai, tôi thích phụ nữ, nhưng không phải là người lạm tình, càng không phải là người tùy tiện.

Chuyện hôm nay, tôi coi như chưa từng xảy ra, hy vọng cô không cần có lần sau, tự làm đi.”

Dương Bách Xuyên nói xong xoay người rời đi.

Trương Thiến kinh ngạc nhìn Dương Bách Xuyên muốn đi, đột nhiên lớn tiếng rống giận: “Tôi kém Bộ Thanh Mai ở chỗ nào? Tôi không thể chịu đựng được như vậy sao? Thậm chí anh còn không nhìn tôi một cái?”

Dương Bách Xuyên đi tới cửa dừng lại, đưa lưng về phía Trương Thiến nói: “Cô cái gì cũng không kém, kém là do cô dùng sai tâm tư, tôi cũng không phải người gặp phụ nữ cứ thích là lên giường, ít nhất Bộ Thanh Mai so với cô đơn thuần hơn, đây là nguyên nhân tôi thích cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK