Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dương Thánh chủ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, lão thân là Phượng Thu Huyền của tộc Thần Phượng, mạo muội làm phiền, xin thứ lỗi.”

Thần Phượng bà bà cũng không ra vẻ tiền bối trước mặt Dương Bách Xuyên, đứng dậy hiền từ giới thiệu bản thân, chào hỏi Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên mời Thần Phượng bà bà và Đường Đường ngồi xuống.

Ba người ngồi xuống, Dương Bách Xuyên nhìn về phía Thần Phượng bà bà, nói: “Bà bà là thế ngoại cao nhân, không biết lần này rời núi đến Vân Môn có chuyện gì?’

Hắn đã giết Thiên Lang Chân Quân của Tiểu Yêu Giới, hơn nữa cũng không quen thuộc tình hình Tiểu Yêu giới, trong lòng nghĩ thầm liệu Thần Phượng bà bà có đến tính sổ hay không?

Cho nên mặc dù cười nói nhưng lại không quá gần gũi.

Giao tình của hắn và Đường Đường chỉ giới hạn giữa hai người bọn họ, không bao gồm sư phụ Thần Phượng bà bà của Đường Đường.

Thần Phượng bà bà sống lâu hiểu nhiều nên có thể nghe ra được ý trong lời nói của Dương Bách Xuyên, lập tức hiểu lý do, bà biết chuyện Thiên Lang Chân Quân bị Dương Bách Xuyên giết chết.

Thần Phượng bà bà cười nói: “Dương Thánh chủ nói quá lời, lần này ta đến không có ý gì khác, chỉ muốn nhận thân với Vân Môn…”

“Nhận thân?” Dương Bách Xuyên nghe thấy Thần Phượng bà bà nói vậy càng thêm hồ đồ.

Hắn và Tiểu Yêu giới không hề có quan hệ gì, đừng nói nhận thân, kết thù thì có.

Thần Phượng bà bà cười nói: “Lão thân nói một cái tên thì ngươi sẽ biết.”

“Mai Thi Dĩnh nha đầu.”

“Cái gì… Nàng… Nàng ở Tiểu Yêu giới các ngươi?” Dương Bách Xuyên đứng dậy, nhìn thẳng về phía Thần Phượng bà bà.

Dương Bách Xuyên vẫn luôn tìm kiếm Mai Thi Dĩnh nhưng không hề có tin tức, không ngờ Thần Phượng bà bà lại nói nàng ở Tiểu Yêu giới.

Thảo nào hắn vẫn luôn không tìm thấy Mai Thi Dĩnh.

Lúc này ánh mắt của Dương Bách Xuyên có chút lạnh lùng, nhưng cũng chỉ chợt lóe rồi biến mất, phản ứng đầu tiên của hắn là Thần Phượng bà bà dùng Mai Thi Dĩnh uy hiếp hắn.

Nhưng ngay sau đó nghĩ lại không có khả năng, muốn uy hiếp đã đến từ lâu.

Dương Bách Xuyên không nói gì chờ Thần Phượng bà bà nói tiếp, hắn biết nếu Thần Phượng bà bà nói vậy, chắc chắn còn lời tiếp, hơn nữa hắn cũng không nhìn thấy sự áp chế gì trên mặt Thần Phượng bà bà, có lẽ không phải chuyện xấu.

Qủa nhiên ngay sau đó Thần Phượng bà bà nói: “Dương Thánh chủ yên tâm, hiện tại Mai Thi Dĩnh là đệ tử có tiềm lực nhất của tộc ta, huyết mạch Thần Phượng trong cơ thể nàng rất thuần tịnh, mấy năm nay vẫn muôn tu luyện trong thánh địa tộc ta, nếu không lần này lão thân sẽ mang theo nàng đến.”

Nghe vậy Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, Dương Bách Xuyên vẫn luôn quan tâm Mai Thi Dĩnh, cũng biết tâm tư của nàng, chỉ là vẫn luôn không tiến thêm một bước, nhưng không ảnh hưởng hắn lo lắng quan tâm nàng.

Bây giờ nghe Thần Phượng bà bà nói vậy, có vẻ Mai Thi Dĩnh sống rất tốt ở tộc Thần Phượng, rất được coi trọng.

Cũng nhớ đến năm đó khi gặp Mai Thi Dĩnh, sư phụ từng nói nàng có được huyết mạch Thần Phượng, là người của tộc Thần Phượng Tu Chân giới, khả năng cao rất lâu trước kia lão tổ của tộc Thần Phượng từng đi qua Địa Cầu nên mới có Mai Thi Dĩnh và Mai tỷ.

Năm đó Mai Thi Dĩnh là đệ tử Nga Mi trên Địa Cầu, nhưng không thức tỉnh huyết mạch Thần Phượng, hơn nữa võ công Nga Mai lại có thuộc tính âm, xung đột với huyết mạch Thần Phượng trong cơ thể nàng. Sau khi gặp được hắn, sư phụ từng nói giúp Mai Thi Dĩnh thì có thể có được ân tình của tộc Thần Phượng ở Tu Chân giới, hiện tại xem ra sư phụ nói đúng.

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên càng thêm cảm thán sư phụ tiên đoán như thần.

Dương Bách Xuyên mỉm cười ôm quyền cảm ơn: “Vãn bối cảm ơn tiền bối đã chăm sóc Thi Dĩnh, chúng ta cũng coi như là người một nhà.”

“Ha ha… Dương Thánh chủ quá khách khí, hơn nữa lão thân đại biểu cho tộc Thần Phượng cảm ơn Dương Thánh chủ. Năm đó lúc tìm được Thi Dĩnh nha đầu, nàng từng nói nhờ có Dương Thánh chủ nên nàng có thể thức tỉnh huyết mạch Thần Phượng.”

Có được sự tín nhiệm của Dương Bách Xuyên, lúc này Thần Phượng bà bà mới nghiêm túc đứng dậy trịnh trọng cúi người cảm ơn.

“Đừng đừng ~” Dương Bách Xuyên vội vàng nâng, nhưng Thần Phượng bà bà đã hành lễ.

“Ta và Thi Dĩnh cũng đến từ một quê nhà, đối với ta, nàng chính là người thân, lúc trước giúp nàng là chuyện nên làm, tiền bối không cần cảm ơn.” Dương Bách Xuyên vội vàng nói.

Sau khi hai người ngồi xuống, Thần Phượng bà bà mới cười nói: “Nếu ngươi tán thành lão thân, lão thân cũng không coi ngươi là người ngoài. Thật ra ngươi không biết Thi Dĩnh có ý nghĩa gì với tộc Thần Phượng chúng ta, ý nghĩa quá lớn, liên quan đến tồn vong của cả tộc…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK