Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể để mọi cố gắng của Lục Yên Chi trở nên uổng phí, cũng không thể làm Lục Yên Chi xảy ra chuyện.

Sau khi độc Lưu Ly trong cơ thể bị Lục Yên Chi hấp thu, cuối cùng ý thức của Dương Bách Xuyên cũng có thể liên hệ được với nguyên thần, kết nối với linh hồn Hắc Liên.

Những lúc này, Dương Bách Xuyên biết chỉ có linh hồn Hắc Liên thần bí khó lừng mới có thể giữ được hắn và Lục Yên Chi.

Trên thực tế, sau khi Lục Yên Chi hấp thu độc Lưu Ly, giữ mạng đã không thành vấn đề, điều hắn lo nhất là Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên rất rõ ràng điều gì sẽ xảy ra khi Ách Nạn Độc Thể và độc Lưu Ly va chạm.

Nếu không còn cách nào ngăn cản, Ách Nạn Độc Thể chưa đại thành, Lục Yên Chi chỉ còn con đường chết.

Nhưng cho dù đánh cược mạng, Dương Bách Xuyên cũng sẽ không để Lục Yên Chi xảy ra chuyện.

Trong lòng hắn rất cảm động, đồng thời cũng vô cùng hận Nguyên Thần Huyễn.

Đều do độc Lưu Ly của lão già Nguyên Thần Huyễn, nếu không Lục Yên Chi cũng sẽ không vì vậy mà mạo hiểm, đánh cược mạng của nàng ta.

Lúc này Dương Bách Xuyên thầm thề, muốn băm xác Nguyên Thần Huyễn ra thành ngàn mảnh.

Nhớ lại vừa rồi ở trong biển ý thức, hắn quát to: “Hắc Liên, ra đây.”

Ngay sau đó ánh sáng lập lòe trong không gian Hắc Liên, hóa thành một nữ tử: “Ngươi tìm ta…” Nữ tử Hắc Liên hay còn gọi là linh hồn Hắc Liên, vẫn là biểu tình không chút gợn sóng dù trời đất sụp đổ đó.

Lúc trước trúng độc, Dương Bách Xuyên không kết nối được với linh hồn Hắc Liên, lúc này phát hiện Lục Yên Chi không tiếc sử dụng biện pháp thải dương bổ âm vì cứu hắn, không tiếc sinh mệnh hấp thu độc trong cơ thể hắn vào trong cơ thể của nàng ta, đối với linh hồn Hắc Liên, sắc mặt của Dương Bách Xuyên càng không tốt: “Vô nghĩa, tình huống hiện tại của ta thế nào ngươi không biết sao?

Nhanh nghĩ cách, Lục Yên Chi không thể xảy ra chuyện, một tiểu cô nương như người ta không tiếc sinh mệnh cứu ta, ngươi thì sao?

CMN trên danh nghĩ ta còn là chủ nhân của ngươi, sao ngươi không biết ra tay cứu giúp lúc chủ nhân xảy ra chuyện chứ? Nếu không cứu được Lục Yên Chi, ta còn muốn ngươi làm gì? Nhanh lên, nghĩ cách cứu người đi.”

Như dự đoán của Dương Bách Xuyên, lời mắng của hắn không làm nữ tử Hắc Liên tức giận, giống như vĩnh viễn sẽ không tức giận vậy.

Chờ Dương Bách Xuyên nói xong, nữ tử Hắc Liên mới mở miệng nói: “Ta muốn sửa đúng một chút, từ lúc ta thức tỉnh, ta đã bói rồi, giữa ta và ngươi là bình đẳng, hiện tại ngươi còn không phải chủ nhân của ta, ít nhất hiện tại ngươi không có tư cách làm chủ nhân của ta.

Tiếp theo là là Hồng Hoang Hắc Liên, là tinh linh trời sinh đất nuôi, không phải linh hồn pháp khí gì cả. Sau khi niết bàn tái sinh, ta có rất nhiều ký ức cần khôi phục, cho nên phần lớn thời gian ta ngủ say để tu dưỡng, ngươi xảy ra chuyện gì chưa chắc ta đã biết.

Còn nữa, không phải chỉ là một cái độc Lưu Ly cỏn con thôi sao, ngươi không cần tức giận như vậy, theo ý ta, ngược lại cô nương kia nhờ họa được phúc. Yên tâm đi, ta yêu cầu mượn dùng lực lượng nguyên thần của ngươi để tu dưỡng, tất nhiên sẽ giúp người giải quyết một chút vấn đề. Tiểu cô nương kia là Ách Nạn Độc Thể, dưới tình huống chưa đến đại thành, hấp thu độc Lưu Ly sẽ bị phản phệ, mất mạng, nhưng ta có thể giải quyết giúp nàng vấn đề nhỏ này, trợ giúp Ách Nạn Độc Thể đại thành, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”

Có sự bảo đảm của linh hồn Hắc Liên, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng yên tâm, rời khỏi biển ý thức, dưới sự trợ giúp của Lưỡng Nghi Tử Phủ và Hắc Liên, kinh mạch bị độc Lưu Ly phá hỏng cũng được chữa trị.

Thật ra đã không có độc Lưu Ly, chính hắn cũng có thể chữa trị.

Khi ý thức của hắn trở về, cảm nhận được ánh sáng bộc phát vạn dặm của linh hồn Hắc Liên, cảm giác ấm áp truyền khắp toàn thân.

Mơ mắt, nhìn Lục Tên Chi, nói một câu ngu ngốc, nha đầu ngốc, nhìn thấy da thịt trắng nõn nã ban đầu đã bị độc Lưu Ly ăn mòn hoàn toàn biến thành màu đen, Dương Bách Xuyên càng thêm đau lòng.

Lục Yên Chi nhìn thấy Dương Bách Xuyên mở mắt, ý thức của nàng ta rơi vào trạng thái mơ hồ, chỉ để lại một nụ cười cho Dương Bách Xuyên rồi nhắm mắt lại.

Dương Bách Xuyên dựa theo sự dặn dò của Hắc Liên, dùng ngón tay đặt vào giữa trán của Lục Yên Chi, lập tức một dòng khí bùng nổ truyền ra từ biển ý thức, tiến vào giữa trán của Lục Yên Chi.

Hắn biết linh hồn Hắc Liên bắt đầu trợ giúp Lục Yên Chu, giúp nàng ta hoàn thành Ách Nạn Độc Thể, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ cần linh hồn Hắc Liên ra tay, Lục Yên Chi sẽ nhờ họa được phúc, Ách Nạn Độc Thể đại thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK