Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Rầm!"  

 

Lần này thật sự là chấn động dữ dội, giống như một vụ nổ lớn!  

 

Hơn nữa, âm thanh này vang lên ngay cạnh biệt thự.  

 

Tiếng nổ đột ngột làm Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh giật mình.  

 

Nhất là Dương Bách Xuyên. Sau khi nhìn thấy Liễu Linh Linh nằm bên dưới, anh tỉnh táo ngay tức thì.  

 

Mình đang làm gì thế này?  

 

Anh cười khổ một tiếng rồi vội vàng đứng dậy, gượng gạo nói với Liễu Linh Linh: "Tôi... tôi đi xem xảy ra chuyện gì!"  

 

Anh nói xong liền xoay người chạy đi. Động tĩnh lớn ngay thời khắc mấu chốt đã hoàn toàn dập tắt ngọn lửa ham muốn trên người anh.  

 

Liễu Linh Linh nằm trên sofa, toàn thân ửng hồng. Sau khi Dương Bách Xuyên đi, cô thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cuối cùng cũng tránh được một kiếp, thật ra bà đây vẫn chưa sẵn sàng."  

 

Nói rồi cô lại đi vào phòng tắm. Bộ sườn xám của cô đang được sấy khô, lát nữa mới mặc được, nhưng dù ướt cô cũng phải mặc. Quấn khăn tắm lượn lờ trước mặt Dương Bách Xuyên quá nguy con mẹ nó hiểm.  

 

Ở một nơi khác, Dương Bách Xuyên đi tới phòng bên cạnh. Bên này là phòng làm việc, động tĩnh vừa nãy truyền từ đây tới.  

 

Sau khi đi vào, anh lập tức sửng sốt. Chỉ thấy trên bức tường trước mặt xuất hiện vết nứt như mạng nhện, thoạt nhìn giống như bị sức mạnh khổng lồ va đụng từ bên ngoài.  

 

Phải biết rằng biệt thự ở đây đều được xây từ hỗn hợp đất sét chứ không phải gạch, có thể làm cho bức tường đất sét nứt như mạng nhện có chu vi bốn năm mét... Thậm chí Dương Bách Xuyên còn nghi ngờ liệu có phải bên ngoài có người dùng lựu đạn nổ tường hay không.  

 

Mẹ kiếp sao mà đúng lúc, nhưng cũng chẳng đúng lúc.  

 

Anh cảm thấy đúng lúc là bởi vì thiếu chút nữa anh đã thịt Liễu Linh Linh, nhưng như vậy thì có vẻ không công bằng với cô.  

 

Không đúng lúc là vì, ừa... cũng là nguyên nhân tương tự.  

 

Rất mâu thuẫn.  

 

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng khóc như có như không, hình như là ở đằng sau bức tường.  

 

Anh định ra ngoài xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.  

 

Khi ra ngoài phòng làm việc, anh trông thấy Liễu Linh Linh đã mặc lại bộ sườn xám, vừa mới ra khỏi phòng tắm.  

 

Hai người nhìn nhau, cả hai đều lúng túng, nhất là Dương Bách Xuyên. Lúc này anh không dám nhìn Liễu Linh Linh.  

 

Thấy ánh mắt né tránh của Dương Bách Xuyên, đầu tiên Liễu Linh Linh hoàn hồn, sau đó bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì vậy?"  

 

Thấy Liễu Linh Linh làm như lúc nãy không xảy ra chuyện gì, Dương Bách Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời vội vã trả lời: "Trên tường có vết nứt, chắc là bị cái gì đó va mạnh. Cậu ở lại đây đừng đi ra ngoài, để tôi đi xem thử."  

 

"Ok." Liễu Linh Linh gật đầu mỉm cười.  

 

Dương Bách Xuyên cầm ô, mở cửa đi ra ngoài. Sau khi anh vòng ra phía sau biệt thự, tiếng khóc càng lúc càng to. Anh bước nhanh hơn, cảnh tượng trước mắt khiến anh bất giác hít sâu một hơi.  

 

Chỉ thấy một chiếc Audi màu đen đâm vào tường biệt thự, đầu xe đã biến dạng nghiêm trọng. Đây mới là đầu sỏ gây họa.  

 

Anh cũng thả lỏng hơn. Tại sao tiếng động lớn như thế, cả ngôi biệt thự đều giống như gặp động đất, hóa ra là bị xe tông.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK