Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cho dù như thế, Yêu tộc hiểu thuật luyện đan đều sẽ được các Yêu Vương chiêu mộ dưới trướng, không lo không thể lăn lộn.

Đối với việc phải triển khai kế hoạch hành động ở thành Vạn Yêu như thế nào, Dương Bách Xuyên đã soạn sẵn một bản nháp trong lòng rồi, chỉ còn thực hiện mà thôi.

Chờ đợi đúng là dày vò, tuy sắc trời ở Thái Hoang tối tăm không thể phân rõ ngày và đêm nhưng vẫn có thể ước tính được thời gian. Tầm một ngày sau, Thanh Ngưu mới chui vào qua hang chuột đất.

Dương Bách Xuyên còn chưa mở miệng, thú Ngũ Hành đã đôm đốp: “Ta nói này lão Ngưu, ngươi có ý gì? Định một đi không trở lại hả, bắt chủ nhân chờ lâu như vậy, trong mắt ngươi còn có chủ nhân, chủ mẫu không?”

Nghe được thú Ngũ Hành quở trách, Dương Bách Xuyên thẳng trợn trắng mắt, tên này khoác da hổ vào thì lá gan cũng phình ra, lúc quở trách Thanh Ngưu còn không quên nhân danh hắn, khiến Thanh Ngưu không dám nổi giận với nó.

Đường đường là Long Chủng Thanh Ngưu cấp Vương có thể sánh ngang tu sĩ Đại Thừa, lại bị thú Ngũ Hành tương đương tu sĩ Độ Kiếp quở trách… Thanh Ngưu tức đến mức tay chân ngứa ngáy nhưng do thú Ngũ Hành nhắc tới Dương Bách Xuyên nên nó đành ngậm bồ hòn làm ngọt.

Hắn trợn mắt nói: “Thành Vạn Yêu quá lớn, ta rời đi hơn ba ngàn năm, dù sao cũng phải đi khắp nơi nhìn xem chứ, xong xuôi đã nhanh chóng chạy về đây, dọc đường không dám chậm trễ một giây nào hết.”

“Ngươi còn nói lý?” Thú Ngũ Hành trừng mắt.

“Tiểu Ngũ, nếu ngươi còn ồn ào, bị lão Ngưu đánh thì ta mặc kệ đấy.” Dương Bách Xuyên chầm chậm nói, việc chính còn chưa bàn xong, nó đã trách móc Thanh Ngưu, hay là nói hắn làm chủ nhân còn chưa lên tiếng thì thú Ngũ Hành đã mở miệng. Không xem hắn ra gì hết mà, Dương Bách Xuyên rất khó chịu với hành động này của thú Ngũ Hành.

Quả nhiên Dương Bách Xuyên vừa cất lời, ánh mắt Thanh Ngưu lập tức sáng lên, hung ác nhìn chằm chằm thú Ngũ Hành.

Nếu không phải kiêng kị Dương Bách Xuyên, Thanh Ngưu đã thẳng tay tẩn thú Ngũ Hành một trận nên thân rồi.

Thú Ngũ Hành rụt cổ, đến lúc này nó mới nhận ra mình cướp mất sự nổi bật của chủ nhân, thế là cười hì hì: “Ta… Ta chỉ nói thế thôi, lão Ngưu đừng nóng giận nhá.”

Thú Ngũ Hành biết một khi đánh nhau, nó tuyệt đối không phải là đối thủ của Thanh Ngưu, ngay sau đó nó cười làm lành với Dương Bách Xuyên rồi trốn ra sau lưng Lục Yên Chi.

Dương Bách Xuyên hừ lạnh, lúc này mới quay sang hỏi Thanh Ngưu: “Ngươi nói tình hình thế nào?”

Thanh Ngưu trầm ngâm: “Chủ nhân, là như thế này, kiến trúc của thành Vạn Yêu không có gì thay đổi nhưng từ lúc tộc Thanh Ngưu bị diệt, thành Vạn Yêu đã bị tứ đại Yêu Tôn đông tây nam bắc chiếm cứ và phân bổ địa bàn rồi, mỗi người thống lĩnh một phương.

Hiện tại chúng ta đang ở trên địa bàn của Yêu Tôn phương đông, Độc Nhãn Giao Long, đương nhiên tứ đại Yêu Tôn đều ở đạo tràng của chính mình, sẽ không tới thành Vạn Yêu, nơi này chỉ là địa phương bọn họ dùng để giao dịch thiên tài địa bảo thôi.

Kẻ quản lý địa bàn phía đông của thành Vạn Yêu là một cấp dưới của Độc Nhãn Giao Long, một đầu Hoa Ban Xà Yêu. Hiện tại vấn đề nằm ở sau khi rời khỏi đây, chúng ta không có thân phận, muốn đi từ phía đông đến phía bắc hoặc hai phương khác đều phải có yêu điệp chứng minh thân phận mới được.

Bằng không, chúng ta chỉ có thể hoạt động ở phía đông, hơn nữa cũng không phải kế lâu dài, mỗi ngày phủ đệ của Hoa Ban Xà Yêu đều có người tuần tra, chúng ta không có yêu điệp, sớm muộn gì cũng bị xem thành thiếu hộ khẩu mà bắt lại. Vậy nên việc quan trọng trước mắt là cần phải có yêu điệp.”

“Cái yêu điệp này rất khó làm à?” Dương Bách Xuyên hỏi.

Thanh Ngưu đáp: “Nói khó thì không khó, nói dễ cũng không dễ.”

“Vào trọng điểm đi.” Dương Bách Xuyên nhăn mặt.

Thanh Ngưu khẽ run: “Thật ra cũng đơn giản thôi, chỉ cần phủ Hoa Ban Xà Yêu cấp cho chúng ta chứng minh sinh sống ở thành Đông là được.

Nhưng ngặt nỗi không biết người ta có chịu cấp hay không, chẳng qua ta hỏi thăm, người chuyên xử lý yêu điệp trong phủ Xà Yêu là một quản gia loài tê tê tên Giáp Toản Phong. Gã này tham tài thích rượu, ngày nào cũng mò đến tửu lầu uống rượu, mình có nên dùng tiền mua chuộc Giáp Toản Phong, bắt gã cấp yêu điệp cho chúng ta không?”

Dương Bách Xuyên nghe xong liền trợn mắt há hốc mồm, đây không phải là thành của Yêu tộc à, sao lại có thú vui của Nhân tộc thế?

Trong Yêu tộc cũng có loại tham tài thích rượu á?

Nghe chẳng khác gì Nhân tộc hết nhỉ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK