Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám thánh chủ thường ngày ngạo nghễ này làm sao mà chịu nổi, từ trước đến nay chưa từng có ai dám đối xử với bọn họ như vậy.

Cho dù Dương Bách Xuyên ngươi đã tiêu diệt thánh địa Vạn Linh thì sao chứ?

Bốn nhà chúng ta là bốn thánh địa lớn, huống chi bốn nhà chúng ta còn có tiền bối Tán Tiên cấp bậc lão tổ trên đảo Tán Tiên. Ngươi tưởng mình vô địch chắc?

Bốn thánh chủ bị mất mặt, bắt đầu bới móc.

Lúc này, Dương Bách Xuyên nheo mắt nói với bốn người: "Bốn lão già chết tiệt, các ngươi... cho rằng ta không dám giết các ngươi, hay không giết được các ngươi?"

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên phóng ra sát khí.

Diệu Tiên vội vàng lên tiếng: "Mấy vị đều là người cấp bậc thánh chủ, đừng để mất thể diện trước mặt các đồng đạo Tu Chân Giới..."

Diệu Tiên còn chưa nói xong đã bị thánh chủ của Thiên Kiếm Sơn ngắt lời. Hắn ta cười khẩy: "Ha ha, chúng ta muốn hòa giải nhưng có kẻ không biết không biết trời cao đất rộng không muốn hòa giải. Diệu Tiên sư tỷ, ta thấy hôm nay bốn người chúng ta đến đây là một sai lầm."

"Đúng thế! bản tôn thật sự không hiểu nổi một tu sĩ Đại Thừa nho nhỏ lấy đâu ra lá gan dám uy hiếp bốn thánh chủ chúng ta." Thánh chủ của Thần Phù Linh Tông hừ lạnh.

"Ha ha ha..." Đột nhiên Dương Bách Xuyên cười sằng sặc: "Lá gan à.... Hôm nay ta sẽ cho mấy lão già chết tiệt các ngươi nhìn coi một tu sĩ Đại Thừa nho nhỏ như ta dựa vào cái gì..."

Nói xong Dương Bách Xuyên gật đầu ra hiệu cho một đại yêu bên cạnh, ý bảo đối phương đi thông báo cho tiểu Phượng Hoàng đến đây.

Một khắc sau, một tiếng hót dài vang vọng trên bầu trời: "Chiếp..."

Mọi người ngẩng đầu nhìn. Một con chim lớn hừng hực khí thế, toàn thân rực lửa bay từ ngọn núi đằng xa đến.

"Là.... thần điểu Phượng Hoàng?" Diệu Tiên không nhịn được thốt lên.

"Ôi chao!"

Rất nhiều người đều hít sâu, đúng là thần điểu Phượng Hoàng trong truyền thuyết.

Sau đó, con Phượng Hoàng khổng lồ này bay về phía đông quảng trường đại điện, đáp xuống một cây đại thụ che trời.

Sau khi thần điểu Phượng Hoàng đậu trên cây, cây đại thụ che trời lập tức phát ra ánh sáng bảy kéo dài vạn trượng, tỏa sáng dưới ánh mặt trời, vô cùng thần thánh.

Thánh chủ Đao Chủng hét thất thanh: "Là thần thụ Ngô Đồng chân chính..."

Tất cả mọi người đều sốc, không ngờ Vân Môn còn có thần điểu Phượng Hoàng, là thần thụ chân chính và thần điểu Phượng Hoàng.

"Gừ..."

Sau đó lại có thêm một tiếng thét dài vang lên. Mọi người quay đầu nhìn thì thấy một con thần thú được bao phủ trong ánh sáng xuất hiện ở đại điện Vân Môn. Đó là thần thú Kỳ Lân.

"Grao grao grao..."

Lại thêm từng tiếng rồng gầm vang vọng nơi chân trời, truyền đến từ phía tây xa xa truyền tới.

Mọi người ngoảnh đầu nhìn, trông thấy bầu trời phía tây nhuộm ánh vàng lấp lánh, một con Kim Long dài trăm trượng bay lên trời. Tiếp đó, từng con Chân Long đủ màu sắc xuất hiện trên bầu trời, vây quanh Kim Long, đồng thời phát ra từng tiếng rồng gầm.

Mười ba Chân Long, long uy bao phủ đất trời, khí tức đè ép mọi người, rồng gầm chấn động nguyên thần, thật sự khiến người ta sợ hãi.

Khoảnh khắc ba thần thú trong truyền thuyết xuất hiện, toàn bộ Vân Môn Tiên Cảnh tỏa sáng vạn trượng, vô cùng an lành.

Mà bốn thánh chủ có thù oán với Dương Bách Xuyên đều toát mồ hôi đầy đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK