Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nghe không hiểu? Bớt ở chỗ này giả trang đi. Ngươi cấu kết vớiThông Linh Xích Vân báo, đánh lén đệ tử hạch tâm. Chuyện này ta có thể tự mình làm chứng!

Một đệ tử lâu năm ở sau lưng Tiêu Lăng quát lớn.

- Đúng vậy, ta cũng có thể làm chứng. Bằng chứng như núi, để xem ngươi quanh co chối tội như thế nào!

Cuối cùng một vị đệ tử lâu năm còn lại cũng lớn tiếng quát lớn.

- Ồ?

Nhiếp Vân khẽ nhướng mày.

- Vân Phong, ta quên nói cho ngươi biết, hai vị này chính là đệ tử Chấp Pháp đường của tông môn a.

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Tiêu Lăng đột nhiên nở nụ cười.

Chấp Pháp đường chưởng quản hình pháp đường khẩu trong Hóa Vân tông. Cũng giống như Kiếm Thần chấp pháp đội trong Kiếm Thần tông vậy. Có được quyền lợi rất lớn, chỉ cần có một tia hoài nghi và nghi hoặc thì có thể bắt người. Một khi bị bắt vào, muốn đi ra sẽ rất là khó khăn.

Cũng không phải nói người của Chấp Pháp đường không công chính nghiêm minh. Mà là vô luận là cơ cấu tổ chức nào, muốn làm được công chính chính thức, chuyện này cơ hồ không có khả năng!

Tình lý pháp, tình ở trước, pháp ở phía sau. Mặc dù pháp quy như núi, thế nhưng trước mặt nhân tình thế thái cũng không có khả năng chấp hành hoàn mỹ không tỳ vết.

Tiêu Lăng có thể tìm đến hai người này. Như vậy đã nói rõ quan hệ cá nhân của bọn hắn rất tốt. Hiện tại bọn hắn cùng nhau đứng ra chỉ trích Nhiếp Vân cấu kết Thông Linh Xích Vân báo. Chụp mũ như vậy, một khi bắt được hắn, như vậy còn muốn cãi lại sẽ rất khó khăn.



- Không quản các ngươi là đệ tử gì. Nếu như nói ta cấu kết với Thông Linh Xích Vân báo thì phải có chứng cứ a!

Ánh mắt lạnh lùng, Nhiếp Vân hất tay lên nói.

Hóa Vân tông là danh môn chính phái, vô luận làm chuyện gì cũng đều cần phải có chứng cứ. Không có chứng cứ, tất cả đều là ảo ảnh trong mơ, chân đứng không vững được.

- Chứng cứ? Các ngươi đi ngang qua lãnh địa của Thông Linh Xích Vân báo mà không có việc gì. Mà chúng ta thì bị vây khốn chặn giết, đây đã là chứng cứ. Mau ngoan ngoãn nhận tội, như vậy còn có thể xử lý nhẹ, một khi đã đến Chấp Pháp đường. Như vậy có muốn nhận tội cũng đã chậm rồi.

Đệ tử Chấp Pháp đường nói chuyện đầu tiên mở miệng cười lạnh, quát.

- Đúng vậy, chúng ta đã tận mắt nhìn thấy, đây là chứng cứ, cũng chính là bằng chứng. Ngươi không tuân theo môn quy của tông môn, cấu kết với yêu thú, đánh lén sư huynh. Chuyện này đã phạm vào tối kỵ của môn quy, hiện tại ta có thể thông báo cho người của tông môn bắt ngươi về phán quyết?

Đệ tử Chấp Pháp đường thứ hai kia cũng mở miệng gầm thét.

Lời của hai người hung hăng càn quấy đến cực điểm, vừa nhìn đã biết rõ thường xuyên vu oan cho đệ tử khác. Da mặt đã tu luyện giống như tường thành vậy. Không có căn cứ xác thực chính xác, thế nhưng lời từ miệng ra lại chính nghĩa vô cùng.

- Tận mắt nhìn thấy? Ngươi tận mắt nhìn thấy ta mật báo cho Thông Linh Xích Vân báo. Hay là cùng liên hợp với nó vây công các ngươi?

Nghe thấy lời nói vu oan giá họa như vậy, Nhiếp Vân giận quá hóa cười.

- Làm càn, Đỗ Tuấn ta nói tận mắt nhìn thấy chính là tận mắt nhìn thấy. Chẳng lẽ ta đường đường là chấp pháp đệ tử, nhân vật cao cao tại thượng như vậy mà còn có thể vu hãm một đệ tử mới nhập môn như ngươi sao? Ngươi cho mình là vật gì chứ? Cũng chỉ là súc sinh như con sâu cái kiến mà thôi, đáng để ta đi vu hãm hay sao?

Đệ tử Chấp Pháp đường mở miệng đầu tiên gọi là Đỗ Tuấn kia liên tục cười lạnh nói.

- Đỗ Tuấn sư huynh nói rất đúng. Chó chết không biết trời cao đất rộng, đừng coi mình quá cao a. Cho rằng mình hai đầu yêu sủng thực lực không kém là đã có thể tùy ý làm bậy trong Hóa Vân tông hay sao? Nói cho ngươi biết, nơi này không phải là trong gia tộc của ngươi. Có một ít người mà ngươi cũng không đụng vào được đâu! Lập tức nhận sai, còn có bồi thường, ngoan ngoãn để cho chúng ta bắt. Như vậy chúng ta còn có thể hạ thủ lưu tình, được đặc xá. Nếu không, cho dù hôm nay giết chết chỗ ngươi tại chỗ thì cũng là gieo gió gặt bão. Tuyệt đối sẽ không có ai dám nói cái gì.



Đệ tử Chấp Pháp đường thứ hai lập tức quát lớn.

- Hay cho một nhân vật cao cao tại thượng. Chỉ hươu bảo ngựa, đổi trắng thay đen, đệ tử Chấp Pháp đường quả thực đủ hung hăng càn quấy a!

Không nghĩ tới hai người này lại vô sỉ như thế, Nhiếp Vân nắm chặt tay, ánh mắt lạnh lùng vô cùng.

- Hung hăng càn quấy? Ý của ngươi là nói đệ tử Chấp Pháp đường chúng ta sử phạt bất công?

Hai mắt Đỗ Tuấn nheo lại. Khí tức trên người đột nhiên nhộn nhạo lan tràn ra, không ngờ cũng giống như Tiêu Lăng, cũng là cường giả Nạp Hư cảnh đỉnh phong. Hắn đi về phía trước một bước, cười lạnh một tiếng. Một đệ tử nhập môn nho nhỏ như ngươi mà cũng dám nghi hoặc Chấp Pháp đường chúng ta hay sao? Cái gan chó thật lớn a! Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi biết cái gì gọi là tôn ti cao thấp, lễ nghĩa liêm sỉ!

Trong tiếng cười lạnh, tay phải của hắn đưa về phía trước, bầu trời lập tức sụp đổ từng một tấc, lực lượng cường đại cực điểm lập tức xông về phía Nhiếp Vân.

- Ha ha, Vân Phong, đệ tử Chấp Pháp đường động thủ đối với ngươi.Đó là vì ngươi vô lễ đối với Chấp Pháp đường, ra tay giáo huấn. Để cho ngươi biết cái gì gọi là tôn ti, cái gì là quy củ. Mà nếu như ngươi dám hoàn thủ, thì sẽ là khiêu khích Chấp Pháp đường. Không quan tâm tới môn quy của tông môn, không phản kháng. Như vậy thì chờ hưởng thụ đi a.

Nhìn thấy vị chấp pháp đệ tử gọi là Đỗ Tuấn này ra tay, Tiêu Lăng cười lạnh một tiếng. Hai cánh tay ôm lại, sảng khoái không nói nên lời.

- Đúng vậy, dám phản kháng thì chính là làm sai mà không tiếp nhận trừng phạt. Ngang nhiên khiêu khích pháp quy của tông môn! Ta thấy ngươi vẫn nên ngoan ngoãn đứng đợi tại chỗ không nhúc nhích, để ta dạy cho ngươi một bài học. Khiến cho ngươi biết người nào có thể đắc tội được. Người nào ngươi không đắc tội nổi!

Đỗ Tuấn thét lên một tiếng, lực lượng trong lòng bàn tay lần nữa gia tăng, còn chưa tới đến trước mặt Nhiếp Vân thì hắn đã cảm thấy như là tật phong đập vào mặt, âm hàn lạnh lẽo vô cùng.

- Động thủ chính là vô lễ đối với Chấp Pháp đường? Đã như vậy... Vậy thì cút ngay cho ta!

Thấy đối phương động thủ không kiêng nể gì cả, lửa giận của Nhiếp Vân thoáng một cái dấy lên, ánh mắt híp lại. Thân thể thi triển Tật Phong Huyền Thiên Bộ trượt về phía trước rồi tháo chạy. Tiến vào trong phạm vi chưởng lực của đối phương, hai cánh tay xiết chặt, cơ bắp nhảy toàn thân cuồn cuộn. Tựa như một cái cung, thoáng một cái đã đánh về phía một chưởng của đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK