Trong mắt hắn có quang mang màu vàng bắn ra, hai mắt đang đóng chặt của Khôi Lỗi đột nhiên mở ra, nhìn thẳng về phía hắn.
- Đây là... Hắn ta đang muốn luyện chế cỗ Khôi Lỗi này thành phân thân hay sao?
Thấy một màn như vậy, trong lòng Nhiếp Vân không khỏi giật thót lên.
Tuy rằng hành động của đối phương quái dị, thế nhưng chỉ cần tận mắt nhìn thấy thì hắn cũng không khó đoán ra được mục đích của đối phương.
Xem ra đối phương muốn đem Khôi Lỗi bóng đen này luyện chế thành một đạo phân thân của chính mình.
- Đây chỉ sợ là Khôi Lỗi ở trong miệng Nhữ Hạ vương tử nói... Thâu Tiên Tá Thọ cảnh a!
Sắc mặt Nhiếp Vân lập tức trở nên ngưng trọng.
Nhữ Hạ Vương tử đã từng nói qua, sở dĩ Lưu Mộc vương tử cường đại như vậy là vì đã đạt được truyền thừa của Khôi Lỗi đạo Thượng cổ. Ở bên trong đó có được Khôi Lỗi Thâu Tiên Tá Thọ cảnh cường đại!
Lưu Mộc vương tử không tiếc hao phí tinh huyết của bản thân, phân chia linh hồn, luyện chế ra phân thân. Không cần phải đoán thì hắn cũng biết đầu Khôi Lỗi trước mắt này có lẽ chính là con át chủ bài cuối cùng kia.
- Cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh bị Thiên Đạo giám sát và điều khiển, luyện hóa thành phân thân. Như vậy linh hồn của hắn cũng sẽ phải chịu Thiên Đạo giám sát và điều khiển. Một khi xuất hiện tình huống nguy hiểm, tính mạng của bản thân sẽ khó có thể bảo toàn được. Hắn dám làm như vậy chẳng lẽ đã có phương pháp giải trừ rồi hay sao?
Đoán ra được mục đích của đối phương, trong lòng Nhiếp Vân lập tức sinh ra một tia nghi hoặc.
Cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh đã bị Thiên Đạo giám sát và điều khiển, một khi thi triển lực lượng vượt quá thì sẽ rất dễ bị Thiên Đạo diệt sát. Cho nên... Người đạt tới loại cảnh giới này cũng giống như trên đầu lúc nào cũng có một cái dao găm tùy thời có thể chém xuống. Chuyện này không có người nào nguyện ý chịu đựng a.
Vị Lưu Mộc vương tử này lại cưỡng ép luyện hóa Khôi Lỗi Thâu Thiên Tá Thọ làm phân thân. Chỉ cần thành công, như vậy linh hồn của hắn cũng sẽ bị Thiên Đạo giám sát và điều khiển, tương đương với việc tự đeo gông xiềng cho mình.
Đường đường là vương tử, thuộc hạ dưới trướng có vô số cường giả, không có khả năng lại vì thực lực nhất thời mà lại tự mình ngáng chân mình. Làm hạn chế sự phát triển sau này của mình a!
Xì xì xì!
Trong lúc hắn đang kỳ quái thì Nhữ Hạ Vương tử ở trong đại sảnh đã dừng tay. Cánh tay mở ra, trên ngón tay có máu tươi màu vàng chảy ra bên ngoài.
Hắn có được huyết mạch tinh thuần của Phổ Thiên Đại Đế, máu tươi trong người đã biến thành màu vàng, vừa mới xuất hiện đã có lực lực cắn nuốt nồng đậm lan tràn ra chung quanh.
Sưu!
Cắt vỡ ngón tay, Nhữ Hạ Vương tử đem máu của mình bắn về phía trước, nhìn thấy máu tươi của hắn chảy ra, Khôi Lỗi vốn không có nhúc nhích trước mắt lại đột nhiên giống như nhìn thấy đồ ăn mỹ vị nhất trần đời. Cái đầu cực lớn cúi về phía trước, sau đó lè lưỡi, không ngừng liếm láp lấy máu tươi.
- Cái này... Không phải đang luyện hóa phân thân a!
Trong lòng Nhiếp Vân lập tức chấn động.
Vốn hắn nhìn thấy đối phương dùng linh hồn để câu thông với Khôi Lỗi. Khi đó hắn còn tưởng rằng đối phương đang luyện chế phân thân. Thế nhưng hiện tại xem ra, chỉ sợ cũng không phải là như thế a.
Khôi Lỗi hấp thu máu tươi của hắn ta, dùng máu tươi của bản thân để nuôi nấng Khôi Lỗi... Loại chuyện này, cho dù hắn có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng nghe nói qua. Chẳng lẽ đây là bí pháp đặc thù của Khôi Lỗi đạo Thượng cổ hay sao?
Xoạch, xoạch!
Tốc độ liếm láp của Khôi Lỗi rất nhanh, chỉ trong chốc lát sắc mặt của Lưu Mộc vương tử cũng đã trở nên có chút trắng bệch.
Tuy rằng thực lực của hắn rất mạnh, thế nhưng tinh huyết cũng có hạn, bị Khôi Lỗi nuốt nhiều máu tươi như vậy chẳng khác nào đại chiến với người khác. Người đã bị thương nặng, cho dù có mạnh mẽ tới đâu thì cũng sẽ trở nên suy yếu.
- Chu Thiên Khôi Lỗi, để cho ta sử dụng!
Miệng khẽ quát một tiếng, bàn tay của Lưu Mộc vương tử được thu về, mạnh mẽ vỗ ra một cái ở trên không trung, một đạo lưu quang từ bên trên người hắn đột nhiên bắn ra, lập tức bao phủ đầu Khôi Lỗi ở trước mắt vào bên trong.
Khôi Lỗi đang liếm láp máu tươi, thấy hắn thu tay lại, trên mặt lập tức hiện lên vẻ dữ tợn. Một đạo lực lượng cường đại từ trên người đầu Khôi Lỗi này lập tức bắn ra.
Cỗ lực lượng này mang theo khí tức hủy diệt, khiến cho cả đại điện cũng phải rung chuyển. Ngay cả không gian ở trước mắt cũng xuất hiện từng vết rách đang lan tràn.
Ông!
Vết rách còn chưa có lan tràn lên được phía trên thì trên đại điện đã xuất hiện một cái đại trận to lớn, lập tức áp chế vết rách xuống.
Xem ra đại điện này quả nhiên không đơn giản như về ngoài. Nhất định đối phương đã tốn không ít tâm huyết, cùng với không ít lực lượng để bố trí ra được đại trận bao phủ chung quanh này.
Không nói thứ khác, chỉ riêng quang mang áp chế khí tức của Khôi Lỗi phát ra, khiến cho Thiên Đạo không thể phát hiện ra được. Chuyện này cũng là thứ mà hiện tại Nhiếp Vân cũng đã không làm được.
- Hừ!
Nhìn thấy bộ dáng dữ tợn của Khôi Lỗi, dường như muốn phản kháng hắn. Sắc mặt của Lưu Mộc vương tử lập tức trầm xuống, quang mang trên người trở nên càng thêm cường đại hơn, triệt để bao phủ đầu Khôi Lỗi này vào bên trong.
Rống!
Bị quang mang bao phủ, Khôi Lỗi càng thêm nôn nóng, hai mắt có chút đỏ hồng lên. Chân tiến về phía trước một bước, trên mặt đất lập tức tràn ngập vết nứt. Khí tức cường đại áp bách, khiến cho người ta không nhịn được mà phải ngừng thở.
Cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh phóng thích ra toàn bộ lực lượng của bản thân. Cho dù là Đa Ba vương tử đã tấn cấp cũng khó có thể chống cự được. Tuy rằng Lưu Mộc vương tử không kém, thế nhưng so với Đa Ba vương tử vừa mới đột phá, chỉ sợ vẫn còn có chút không bằng.
- Đi!
Tuy nhiên, dường như Lưu Mộc vương tử cũng đã sớm biết rõ đầu Khôi Lỗi này sẽ xuất hiện loại tình huống này. Cho nên trên mặt hắn không có chút bối rối nào, ánh mắt trầm xuống. Một đồ vật quỷ quái từ sau đầu hắn bay ra, mang theo cảm giác đại đạo tang thương, lập tức nghiền áp về phía trước.
- Chẳng lẽ thứ này là...Bảo vật mà Khôi Lỗi đạo Thượng cổ để lại hay sao?
Nhìn thấy món đồ đột nhiên xuất hiện, hai mắt của Nhiếp Vân lập tức sáng ngời.
Đồ vật ở trên đầu Lưu Mộc vương tử giống như một người vậy. Cao thấp toàn thân có vô số huyệt đạo đang phun ra nuốt vào, ẩn chứa một loại hàm súc đặc thù của đại đạo.